Ăn xong đồ nướng BBQ, bởi vì yêu cầu chăm sóc Sở Quân Hành, cho nên Sở An Bình chủ động đem hắn mang về Thanh Trì Viện.
Sở An Nhan cũng mừng rỡ, chẳng qua lúc tiễn Sở An Bình cùng Sở Quân Hành về Thanh Trì Viện, Sở An Nhan đứng tại chỗ, nương theo ánh trăng nhìn về phía sân bên cạnh, mơ hồ có ánh đèn sáng.
Đó là nơi của Lăng Giang ở, nghĩ đến dáng vẻ Lăng Giang rời đi tối nay, Sở An Nhan do dự một lát vẫn đi qua.
Cửa viện khép hờ, cũng không có đóng lại, Sở An Nhan nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào, nghĩ đi xem tình hình của Lăng Giang.
Trong viện bày biện vẫn như cũ, chẳng qua cây táo đã ra quả.
" Lăng Giang! "
Sở An Nhan duỗi tay nhẹ đẩy cửa phòng, đốt tay tinh tế đẹp đẽ dưới ánh trăng gần như phát sáng.
" Có việc gì? "
Thanh âm dễ nghe của Lăng Giang từ cửa gỗ truyền tới.
Thời điểm Sở An Nhan tiến vào viện, Lăng Giang đã nghe được động tĩnh.
Thần sắc Lăng Giang có chút thống khổ, tay hắn không có sức lực che ở bụng, nơi đó giờ phút này đau đớn giống như bị lửa đốt.
Lăng Giang rõ ràng biết mình không ăn được cay, lần trước Sở An Nhan làm tôm hùm đất xào cay còn ổn, không quá khó chịu, nhưng lần này vị cay xác thực vượt qua sức chịu đựng của hắn.
" Vừa rồi thấy ngươi không vui, làm sao vậy? "
Sở An Nhan thật cẩn thận ở cửa dò hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-ta-cung-phung-hoang-de-nuoc-dich/2460830/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.