Sở An Nhan chớp chớp mắt, cảm thấy có khả năng nàng bị hoa mắt rồi, hoặc là cách mở cửa không đúng, cho nên lui ra ngoài đóng cửa lại, sau đó lại mở của ra một lần nữa.
Kết quả nàng vẫn thấy Lăng Giang bình thản ung dung ngồi ở đó, nửa người trên trần trụi, trừ bỏ cánh tay bị băng bó một chút ở ngoài, không còn bị thương chỗ khác.
Rất nghiêm trọng?
Mới vừa rồi còn bê đi mấy chậu máu mà?
Đều gạt người à?
“ Công chúa sao lại tới đây? ”
Lăng Giang tuy rằng hỏi, nhưng vẻ mặt của hắn sớm biết Sở An Nhan sẽ đến.
“ À, ta nghe nói phụ hoàng gặp phải thích khách, ta tới đây thăm người, ngại quá ta đi nhầm phòng ”
Sở An Nhan vừa định làm như không có việc gì mà rời đi, ngay sau đó Lăng Giang liền bắt đầu mãnh liệt ho khan.
Sở An Nhan vội vàng tiến lên xem xét, thần sắc quan tâm che giấu không được.
“ Không có việc gì chứ, ta kêu thái y cho ngươi ”
“ Công chúa lo lắng cho ta? ”
“ Bỏ...... ”. Sở An Nhan vừa định nói, ngẩng đầu thấy ý cười trên mặt Lăng Giang, “ Lăng Giang, ngươi đùa bỡn ta! ”
“ Tiểu nhân không dám ”
“ Vừa rồi sao lại bê ra ngoài nhiều máu như vậy? ”
“ Của người khác ”
Sở An Nhan nghiến răng, không lưu tình chút nào vỗ vào phía băng gạc, “ Ta thấy ngươi là bị thương quá nhẹ! ”
Lăng Giang mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-ta-cung-phung-hoang-de-nuoc-dich/2460809/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.