“Được rồi, được rồi!”
Các sư huynh đệ canh giữ ở bên nồi đã gấp không chờ nổi mà thúc giục ăn cơm.
Ngay sau khi Thương Yến Đình tránh ra, mọi người nối đuôi nhau nhao lên.
Toàn bộ nơi Thanh Sương Phong vang vọng âm thanh húp canh.
Nước canh ấm áp trôi xuống bụng, xua tan hàn khí trong cơ thể, thật là vừa ngon lại vừa ấm, cả người toát một lớp mồ hôi —— thoải mái a!
Các đệ tử của Thanh Sương Phong trên mặt mỗi người đều lộ ra biểu tình hạnh phúc.
Ở bên này bọn họ ngồi sưởi ấm ăn canh, người của Thăng Dương Phong bên kia lại lạnh đến run bần bật.
Từng cái đệ tử tự xưng bản thân là thiên tài, thân phận cao quý, không chịu cúi đầu cầu người thế nhưng ánh mắt lại khống chế không được mà liếc nhìn hướng nơi Thanh Sương Phong. Xung quanh vang lên thanh âm nuốt nước miếng liên hồi, từng đợt không ngớt.
Chịu không nổi!
Có người đứng lên, da mặt dày đi qua đó, người này chính là Chu Hoành Tu.
Nghĩ đến những việc khi trước, hắn hướng tới Thương Yến Đình chắp tay thi lễ: “Diêm huynh, lúc trước chúng ta quả thật đã đắc tội các vị, không biết chư vị huynh đệ có thể rộng lượng, không so đo hiềm khích cũ phân cho chúng ta một bát canh?”
Nguyên Hàn Dật giờ phút này cũng theo ở phía sau, hơi hơi gật đầu, hoàn toàn không còn chút cao ngạo nào khi trước.
Thương Yến Đình nhìn về phía hai người, cười rất ấm áp nhưng cũng rất kiên quyết cự tuyệt: “Xin lỗi, đồ ăn của chúng ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-ta-bi-bat-tro-thanh-he-thong-gia/4679035/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.