Cát vàng đúc tường, bốn phía vô thú.
Địa điểm thí luyện này như là bị một tầng kết giới cát vàng ngăn cách.
“Cảm giác có chút kì quái a.”
Giả Hi Đồng nhỏ giọng nói, nhưng các sư huynh đệ xung quanh đã lục tục tiến vào.
Rất nhanh nàng cũng được Thương Yến Đình ôm vượt qua cát vàng.
Nháy mắt rừng rậm ẩm ướt âm lãnh biến mất, thay thế chính là bầu trời không một gợn mây, mặt trời chói chang chiếu rọi, bốn phía cát bụi bay múa, hoàn toàn như là thay đổi một thế giới.
Mọi người quay đầu nhìn lại phía sau, lối vào cùng bức tường cát vàng đã biến mất không còn tung tích.
Một luồng nhiệt khí ập vào trước mặt, khô nóng, oi bức. Xung quanh đều là cát vàng mênh mông không thấy điểm cuối, làm Giả Hi Đồng suýt nữa hoài nghi bản thân có phải lại xuyên không thêm lần nữa? “Về sau chúng ta muốn đi ra ngoài phải làm như thế nào?”
Hết thảy làm mọi người trợn mắt há hốc mồm, khó trách các lão sư lại thành lập một trạm cứu viện ở bên trong này.
Ngay lúc bọn họ còn đang ngơ ngác, đám người Thăng Dương Phong đột ngột xuất hiện phía sau. Khi hai mắt đối diện, hai bên đều thấy rõ sự kinh ngạc trong mắt đối phương.
Bọn họ đã cố ý tách ra sau lần chạm mặt lúc đó, không nghĩ tới vừa tiến vào điểm thí luyện liền đụng mặt, đủ để có thể thấy được địa điểm thí luyện lượt này có chút không bình thường.
“Các vị đồng môn, không biết các ngươi muốn đi bên nào?”
Nhị sư huynh nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-ta-bi-bat-tro-thanh-he-thong-gia/4679033/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.