“Cái bọn đạo chích nào dám âm thầm đánh lén?!”
Bị nước bùn văng lên mặt, Tông Lăng liền gầm lên một tiếng.
“Nhiều người bắt nạt ít người, cách làm của Kim Dương Phong các ngươi chẳng lẽ lại là quân tử sao?!”
Chờ sư huynh của Thanh Sương Phong nói xong, trên mặt Tông Lăng lộ ra một mạt cười nhạo: “Lấy nhiều khi ít? Chẳng lẽ một chọi một thì các ngươi có thể thắng sao?”
Lôi Bạo đầm lầy cũng chỉ lớn như vậy.
Trong thời gian bọn họ nói chuyện, lại có đệ tử các phong khác nghe tiếng mà đến.
“Tông sư huynh, nếu đệ tử của Thanh Sương Phong tự tin như vậy, vậy các ngươi đơn giản phái ra một người tỷ thí một hồi là được.”
“Bọn họ dám sao? Ai mà không biết đệ tử của Thanh Sương Phong đều không cầu tiến tới.”
“Đúng thế. Chỉ là lấy được một cái quán quân trận giao đấu người mới đã kiêu ngạo, không nghĩ xem đệ tử của ba phong chúng ta đã đạt bao nhiêu lần đệ nhất của trận giao đấu người mới.”
Nhục nhã.
Nhục nhã vô cùng!
Nghe những người này nói, mọi người của Thanh Sương Phong đem nắm tay nắm chặt, cái loại cảm giác không cam lòng, vô lực cùng phẫn nộ này lại nảy lên trong lòng.
“Một khi đã như vậy, không bằng luận bàn một phen?”
Thương Yến Đình bỗng lên tiếng, cắt đứt những lời chế giễu từ đám người này.
Tông Lăng nghe vậy chăm chú nhìn hắn một lát, sau đó đáp ứng: “Được thôi. Hai phong mỗi bên phái ra một người.”
Dứt lời hắn rút ra trường kiếm của bản thân chỉ về hướng Thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-ta-bi-bat-tro-thanh-he-thong-gia/4679030/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.