“Chậc.”
Một đệ tử của cái ngọn núi sắp bỏ đi kia mà thôi.
Tống Chung hừ lạnh một tiếng, không đem cái thanh niên ôn hòa trước mặt này để vào mắt chút nào.
Vũ khí trong tay hai người tương tiếp, keng một tiếng, bắn ra tia lửa.
Tống Chung cảm thụ lực đạo của đối phương đôi mắt nhíu lại: “Có điểm ý tứ.”
“Đa tạ Tống thiếu gia.”
Thanh niên tươi cười nhu hòa bao nhiêu, thì xuống tay tàn nhẫn bấy nhiêu.
Tống Chung tiếp nhận liên tiếp bảy chiêu, toàn bộ cánh tay đều bị chấn đến tê mỏi. Bàn tay cũng xuất hiện vết nứt chảy máu, sắc mặt hắn biến đổi, biết được chính mình gặp phải nhân vật tàn nhẫn.
Thương Yến Đình sẽ không cho hắn thời gian phản ứng, một cái trọng quyền mạnh mẽ vung qua.
Bụng đau nhức!
Tống Chung cuống quýt bứt ra lui về phía sau, lại bị đối phương một phen túm chặt. Tại huyệt Thái Dương lại chịu một đòn nghiêm trọng, nháy mắt đó hắn có loại ảo giác đối phương muốn giết chết hắn.
Lúc này hắn mới dùng Cố Khí Đan tiến vào Võ Cảnh không lâu, tu vi vẫn chưa ổn định, chịu vài lần công kích mãnh liệt này đã làm hắn rối loạn đầu trận tuyến.
Thương Yến Đình thừa thắng xông lên, sau mấy phen giao thủ đánh đến mức Tống Chung không thở nổi.
Đáng tiếc hắn là con cháu của tám đại thế gia, không thể trực tiếp giết chết ở trên lôi đài, nhìn bộ dáng sắc mặt tái nhợt của hắn, đột nhiên Thương Yến Đình đem hắn ném xuống lôi đài.
“Trận tỷ thí này người thắng là Diêm Thanh đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-ta-bi-bat-tro-thanh-he-thong-gia/4679016/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.