Khối gỗ khắc hình nhân này có cái gì đặc biệt? Không có.
Khiến Giả Hi Đồng để ý chính là tay phải của khối gỗ khắc hình người này. Rõ ràng toàn thân đều mơ hồ không nhìn ra gì, nhưng tay phải lại vô cùng rõ ràng. Cực kỳ dễ dàng nhìn ra bàn tay của nó ba ngón nắm hờ, ở giữa ngón trỏ cùng ngón cái kẹp một lá bùa.
Nhìn qua lại có vài phần cảm giác trang trọng.
Thương Yến Đình nhìn chằm chằm khối gỗ, đây chẳng qua chỉ là cái khối gỗ điêu khắc bình thường thôi: “Ngươi lấy nó làm cái gì?”
Lấy nó làm cái gì?
Cái này nói ra thì rất dài.
Ở thế giới nàng từng sinh sống, văn hóa lịch sử được lưu trữ lâu dài làm đa số mọi người vẫn duy trì phong tục mộc mạc cùng nguyện vọng tốt đẹp.
Chính là ở tại bờ biển quỳ Long Vương;
Cư ở trong núi tế Sơn Thần;
Làm buôn bán cầu Thần Tài;
Muốn có con bái Tống Tử Quan Âm;
Hiện giờ nàng tới dị thế giới…… Nàng hy vọng đem cái truyền thống bắt nguồn xa xăm, chảy dài suốt nhiều thế hệ này tiếp tục được phát huy.
“Nói không chừng đại thần bùa chú sau khi xem được thành ý của ta, có thể phù hộ ta thành công thêm mấy tờ.”
Nghe được lời này Thương Yến Đình biểu tình có chút cổ quái.
Thái độ này của hệ thống có thể so sánh với những võ tu sùng bái cuồng nhiệt thần võ pháp, chẳng qua mục tiêu là phù pháp chứ không phải võ pháp.
“Nó là đại thần bùa chú?”
“Không rõ ràng lắm, dù sao nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-ta-bi-bat-tro-thanh-he-thong-gia/4678981/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.