Đột nhiên, cô thấy áo mình bị kéo lại. Là Bùi Linh.
“Còn tôi thì sao?” Anh hỏi.
“Hả?” An Tiểu Hi ngơ ngác nhìn anh.
“Cậu không biết tự đi căng-tin mà lấy cơm à?” Khương Vân Thăng nhăn nhó đáp.
Ánh mắt của Bùi Linh thay đổi một chút.
“Em sẽ gói cho anh phần mang về!” An Tiểu Hi lập tức thay đổi lời nói: “Anh cứ về lớp trước, em sẽ mang lên ngay.”
Nói xong, cô vội kéo Khương Vân Thăng rời đi.
Khương Vân Thăng không mấy vui vẻ, dù trong lòng không thoải mái nhưng cũng đành chiều theo ý cô.
Bùi Linh hài lòng, quay người bước về lớp.
Khương Vân Thăng chở An Tiểu Hi về nhà cùng. Vừa đến nơi, cô chạy thẳng một mạch vào bếp gói phần cơm rồi nhờ Khương Vân Thăng đưa cô quay lại trường.
Dù nội tâm không muốn, nhưng anh cũng không từ chối.
Ngày hôm sau, khi đến trường, trong lúc An Tiểu Hi đang trò chuyện với Tưởng Giai Giai và Đồng Hân thì Lâm Gia Nhu tiến lại gần, mang theo một hộp đồ ngọt.
“Xin lỗi cậu nhé, Tiểu Hi. Hôm qua là mình làm cậu ngã, thật sự xin lỗi. Mình mang đồ ngọt đến để xin lỗi cậu đây.” Lâm Gia Nhu vẻ mặt chân thành, bộ dáng sợ sệt như cô bị An Tiểu Hi khi dễ vậy.
An Tiểu Hi nhướng mày, cô ta vẫn chưa bỏ cuộc sao? Không sao, cô có rất nhiều thời gian để chơi với cô ta.
“Không sao đâu, không sao đâu, bạn bè mà, chỉ là đùa giỡn thôi.”
“Cảm ơn cậu, Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-moi-ngay-deu-phai-tu-cuu-lay-minh/3630712/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.