Cảm giác nóng bức trên cơ thể ngày càng rõ rệt, An Tiểu Hi dùng hết sức mình để siết chặt tay, lợi dụng cơn đau để duy trì sự tỉnh táo.
“An Tiểu Hi.” Bùi Linh gọi.
“Ừm… Em đây…” Giọng của An Tiểu Hi trở nên mềm mại, không thể kiềm chế được mà phát ra âm điệu lả lơi.
Bùi Linh biết, đó là dấu hiệu thuốc đã phát huy tác dụng.
Anh từ từ tiến lại gần, An Tiểu Hi phát hiện ra liền lập tức nhắm chặt mắt, nghĩ rằng không thấy thì không phải chịu cảnh khó xử: “Sắc tức là không, không tức là sắc” a a a!
Bùi Linh giơ hai ngón tay, chạm nhẹ vào khuôn mặt của An Tiểu Hi.
“Ưm~”
An Tiểu Hi không kìm được mà rên nhẹ, bàn tay lạnh lẽo của anh khi chạm vào da cô, thực sự rất dễ chịu.
Ngón tay cô sắp xoắn thành nút thắt rồi, cô đã dồn toàn bộ nghị lực cả đời vào đây.
“Nhìn tôi.” Bùi Linh lại lên tiếng.
“Không được, không được…” An Tiểu Hi lắc đầu liên tục: “Em sẽ không kiềm chế nổi đâu…”
Bỗng nhiên, cô nhớ ra điều gì đó: “Đúng rồi, tắm nước lạnh!”
Cô lập tức đứng dậy, nhưng vừa bước một bước thì chân mềm nhũn, ngã nhào xuống đất, cố gắng mở mắt ra, nhìn thấy Bùi Linh ở phía trước.
Chỉ cần thấy anh, đầu cô liền ngập tràn những ý nghĩ không trong sáng. Cô muốn lao vào ăn anh ngay lập tức.
Lo sợ sẽ tự tay dâng mình lên cõi chết, cô cắn mạnh vào cổ tay mình, cơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-moi-ngay-deu-phai-tu-cuu-lay-minh/3630705/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.