Cô ta vô thức nhớ tới chuyện xảy ra tối hôm nọ. Cả người run lên, tay đột nhiên rút trở về, xoay người chạy giống như là có quỷ đuổi ở đằng sau vậy.
"Đây là bệnh động kinh phát tác à?" Nguyễn Lâm thị nghi hoặc nói thầm, đảo mắt nhìn đến Nguyễn Kiến Quốc, ngọn lửa vừa mới xẹp xuống lại lập tức bùng lên, cả giận nói: "Về sau nhìn thấy người phụ nữ kia anh lập tức trốn xa một chút. Anh cũng không chê dơ, còn đứng ở cổng lớn nói chuyện với cô ta."
"Mẹ, mẹ nói bừa gì vậy?" Nguyễn Kiến Quốc dùng ánh mắt nhắc nhở Nguyễn Lâm thị, ông còn đang ôm Nguyễn Kiều Kiều đấy.
Cho dù Nguyễn Lâm thị còn muốn mắng thêm vài câu nữa nhưng cũng không nghĩ ô uế lỗ tai cháu gái mình, chỉ có thể hậm hực không nói gì.
Vừa định xoay người về phòng lại nhìn thấy Hứa Tư ở đằng sau. Nghĩ đến thái độ lúc nãy của Lưu Mai, bà nhắc nhở Hứa Tư: "Lúc này tâm tình của mẹ kế cháu không tốt, cháu trở về cũng chỉ có thể bị đánh một trận, không bằng cháu tới nhà bà ngồi chơi một lúc?"
Hứa Tư nhìn Nguyễn Kiều Kiều đang được Nguyễn Kiến Quốc ôm trong ngực, vài giây sau gật gật đầu.
Vào phòng, Nguyễn Lâm thị để Nguyễn Kiều Kiều cùng Nguyễn Kiến Quốc đi ăn cơm, bà muốn đem ba con thỏ làm sạch trước. Nhưng Nguyễn Kiều Kiều cùng Nguyễn Kiến Quốc khăng khăng phải đợi bà cùng ăn cơm, bà chỉ có thể đặt con thỏ sang một bên ăn cơm trước.
Nguyễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-meo-map-o-thap-nien-80-lam-doan-sung/2022381/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.