*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hôm sau.
Nắng ban mai yếu ớt.
Nắng ban mai xuyên qua điêu cửa sổ, rơi vào trên mặt mỹ nhân nằm trên giường nhỏ, ánh lên da thịt trắng nõn mơn mởn.
Nắng ban mai chiếu vào làm Bạch Thiếu Hoa hơi khó chịu, cậu nhíu mày, lông mi từ từ vén lên, đôi mắt ngái ngủ mông lung, khóe mắt nơi chân mày còn nhuộm một lớp hồng nhạt.
Bên gối trống không, tiểu sư đệ đã đi rồi.
Cậu theo bản năng muốn đứng dậy, nhưng cả người bủn rủn, mới vừa chống người dậy một chút thì đã nặng nề ngã trên giường nhỏ.
“Ưm.” Bạch Thiếu Hoa phát ra tiếng kêu đau, lại bị giọng nói khàn khàn của mình làm sợ ngây người.
Giọng cậu khàn khàn quái lạ.
Eo cũng bủn rủn kỳ cục.
Nơi đó… Lại là đau tới nỗi không thể tưởng tượng được.
Năm ngón tay Bạch Thiếu Hoa từ từ túm chặt chăn, cậu nhắm mắt lại.
Cuối cùng cậu vẫn suy đồi đến bước này.
Cậu thật sự… Đã làm chuyện xấu trái luân thường đạo lý với sư đệ.
Bạch Thiếu Hoa yên lặng cắn răng, hốc mắt đỏ lên, hai tròng mắt như muốn nhuốm đầy máu.
Tiểu sư đệ, đệ hận ta đến như vậy sao, nếu không vì sao phải dùng phương thức này để chà đạp ta?
Đúng lúc cậu nghe thấy tiếng cửa phòng kêu kẽo kẹt, thiếu niên mang áo mũ chỉnh tề bưng đồ ăn sáng bước vào trong phòng.
Bạch Thiếu Hoa vén chăn xuống giường, chợt rút kiếm treo trên tường, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-bi-su-de-co-chap-chiem-thanh-cua-rieng/1173642/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.