Trăng xuân lành lạnh, sáng ngời ngợi bay lên cao. Trăm dãy núi cao yên ắng không có một tiếng động.
Sau khi bị vây quét, Ma Giáo đã thành một mảnh đổ nát thê lương. Ánh lửa cao ngút trời, huyết sắc loang lổ khắp nơi mà y phục của Trần Thanh Xuyên không dính một tí khói lửa nào.
Hắn dạo quanh sân vườn vắng hoe rồi đi vào phòng ngủ của Thiếu giáo chủ. Ngoài phòng giáo chủ toàn tiếng la hét rung trời mà bên trong thiếu chủ thì toàn tiếng rên rỉ kìm nén.
Thiếu niên xách kiếm, chậm rãi đi tới trước giường, dùng mũi kiếm khều một cái, vén lên màng che.
Trên chiếc giường nhỏ có chàng trai với áo quần xộc xệch, cậu đã sớm bị tình cổ ép làm cho khóe mắt đỏ ửng, chật vật nằm ở trên giường, thân dưới thì bừa bộn không chịu nổi.
"... Cút. Đừng nhìn ta!"
Trần Thanh Xuyên khom người dùng ngón tay thon dài nắm chặt vạt ái của chàng trai, ánh mắt thanh thản như đang mỉm cười: "Sư huynh, nếu huynh cầu ta thì có lẽ ta sẽ còn hạ thủ lưu tình."
Mắt đối phương đỏ lên: "Tiểu súc sinh!"
"Tiểu súc sinh?" Trần Thanh Xuyên rũ mắt cười, chợt lệ khí trong mắt lóe lên: "Vậy chẳng phải sư huynh sẽ bị tiểu súc sinh này chiếm làm của riêng sao?"
Trần Thanh Xuyên nhẹ nhàng vung tay bắn ra luồng gió thổi tắt nến, màng che hải đường lặng lẽ rơi xuống.
...
Máu tươi ấm nóng dọc theo lưỡi kiếm nhỏ xuống bả vai nhỏ gầy của chàng trai, nhuộm ướt ra ga trải giường.
Chàng trai nằm thoi thóp ở trong ngực thiếu niên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-bi-su-de-co-chap-chiem-thanh-cua-rieng/1173640/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.