“Tôi muốn đi hóng gió” Trương Hạ Vũ xoa xoa cái bụng tròn vo, đột nhiên nhớ ra cái gì đấy, cậu nghiêng người về phía Sở Tiêu thích thú nói: “Này, hay là chúng ta cúp học đi”
Sở Tiêu nhìn gương mặt tươi cười đang sáp lại gần mình của Trương Hạ Vũ, hắn đưa tay xoa đầu cậu nhưng vẫn nghiêm khắc nói: “Không được, cậu cảm thấy mình chưa đủ dốt sao?”
Trương Hạ Vũ phồng má nói: “Hôm nay thôi, tôi dẫn cậu đến một nơi này, đẹp lắm”
Thấy Sở Tiêu vẫn không chịu đồng ý, Trương Hạ Vũ thầm chửi rủa trong lòng nhưng ngoài mặt lại tỏ ra đáng yêu để lấy lòng Sở Tiêu. Cậu ôm lấy tay hắn đung đưa, đôi mắt long lanh ngập nước, thấy một màn này lông mày Sở Tiêu không nhịn được giật giật, cuối cùng hắn thở ra một hơi nói:
“Được rồi, lần này thôi đó”
Trương Hạ Vũ nhảy cẫng lên hoan hô rồi kéo tay Sở Tiêu chạy đi. Sở Tiêu để mặc cậu kéo mình chạy vòng vòng, hết luồn chỗ này lại lách qua chỗ kia, cuối cùng hai người họ cũng đến một vườn hoa. Sở Tiêu kinh ngạc nhìn Trương Hạ Vũ, hắn không ngờ cậu ngốc này lại tìm được nơi đẹp như vậy, cũng không hiểu nổi ở một trung tâm thành phố lại có một nơi như này.
Trương Hạ Vũ thấy Sở Tiêu mặt hiện lên ba chữ không tin được nhìn mình liền kiêu ngạo ngẩng cao đầu.
“Sao hả? Có phải thấy đẹp lắm không?”
“Cậu… vì sao lại tìm được nơi như này vậy?”
“Là Nguyệt Nguyệt làm ra nơi nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-qua-toi-co-mui-sieu-ngot/2986314/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.