Giang Đình Phong ngồi bật dậy, hắn thở dốc, đầu đầy mồ hôi, mãi một lúc lâu sau mới tỉnh lại từ trong mộng mị.
Hắn ngồi thừ ra trên sô pha, dưới đất xung quanh rải rác đầy vỏ lon bia cùng thuốc lá, không gian im ắng quá mức khiến cho căn nhà có phần ngột ngạt.
Điện thoại trên bàn đổ chuông, hắn quơ quào cầm lên, nheo mắt nhìn, là một người bạn đồng nghiệp gọi tới.
"Alo." Hắn cất giọng khản đặc.
Người bên kia giống như không nhận ra hắn, mới dè dặt hỏi: "... Giang Đình Phong?"
Giang Đình Phong xoa trán, ậm ừ: "Là tôi."
Người bên kia nói: "Ừ. Hôm nay cậu có định đi làm không? Có một ca phẫu thuật, bên khoa của cậu đang thiếu người đấy."
Giang Đình Phong đứng dậy, bước chân liêu xiêu gạt vỏ lon bia dưới đất ra, đi vào phòng tắm.
Đã mấy tháng trôi qua kể từ ngày hôm đó, cái ngày định mệnh đã đâm một nhát dao chí mạng cuối cùng cho sự kiên trì của hắn.
Ngày hôm đó, sau khi hắn bình tĩnh lại tâm tình, suy nghĩ một lúc lâu cũng nhận ra bản thân không nên đối xử với Diệp Nhược Phi như vậy. Hắn vốn định về nhà gặp mặt sẽ xin lỗi cậu, sau đó toàn tâm bù đắp lại những sai lầm của mình. Thế nhưng khi trở về, đối diện với hắn chính là thảm kịch.
Trong căn phòng tối bốn bề là tường trắng lạnh lẽo, Diệp Nhược Phi một thân sơ mi dính máu ngồi tựa bên giường, gục đầu, cơ thể đã lạnh.
Hắn trông thấy con dao bếp trong vũng máu đã khô, cũng trông thấy vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-khong-toi-van-la-nguoi-thay-the/872376/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.