Cả khu vực liền chìm trong im lặng.
"Ý... Ý ngài là sao ạ?" Tiểu Tam có chút sợ nhìn biểu cảm trên mặt người bên cạnh.
Diệp Nhược Phi cũng nhận ra không khí có chút căng thẳng, hắn chẳng biết phải làm thế nào, đành giải thích một chút: "Dịch bệnh mà mọi người đang gặp phải gọi là dịch hạch, là một bệnh truyền nhiễm."
"Bệnh truyền nhiễm?" Người dân tỏ vẻ mờ mịt.
Diệp Nhược Phi hít sâu, nói rõ: "Chính là loại bệnh có khả năng lây lan nhanh, gây hại đến tính mạng."
Người dân xung quanh nghe vậy liền kinh sợ, một đám người có chút rối loạn.
Diệp Nhược Phi âm thầm kêu khổ. Dịch hạch này ở thời hiện đại đã phải xếp vào diện khai báo quốc tế rồi đấy, không thể tin được là hắn lại gặp phải nó ở đây.
Nhưng mà thân làm đại phu thì phải có lương tâm, nếu hắn đã tìm ra bệnh thì phải chữa cho hết bệnh mới được.
Vì thế hắn liền để những người bị bệnh tập trung ở căn nhà mà hắn và Thiên Thiên ở, bắt đầu nói sơ qua các triệu chứng trước khi chữa bệnh.
Dịch hạch do một loại trực khuẩn gây ra, thường xuất hiện trong những loại gặm nhấm như chuột và bọ chét, từ đó lây nhiễm sang người. Bệnh thường phát triển mạnh vào mùa khô, tuy nhiên ngay cả mùa mưa cũng có thể gặp phải. Người bệnh thường sẽ phát bệnh đột ngột, ớn lạnh, mệt mỏi, đau cơ, đau bụng, buồn nôn và đau đầu. Sau đó, bệnh chuyển sang giai đoạn toàn phát với các triệu chứng đặc trưng là nhiễm khuẩn, nhiễm độc và sưng hạch.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-khong-toi-van-la-nguoi-thay-the/872314/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.