Mấy ngày sau, thị vệ tới báo tin, Lưu Vãn Sinh đã chết trong ngục giam.
Là bị gϊếŧ mà chết.
Âu Dương Mặc tỏ vẻ không ngạc nhiên cũng không bất ngờ, bởi vì hắn đã sớm đoán được điều này.
Chỉ là, bên trong hoàng cung lại có người xem như sân sau nhà mình mà đi lại, hoàng đế bệ hạ tỏ vẻ rất không vui lòng.
Hôm nay, lúc hắn thượng triều, đã nghe tin khoảng nửa tháng nữa Thiên Quốc sẽ tiếp đón sứ thần của Kỳ Nam Quốc đến thăm.
Dựa vào việc Lưu Vãn Sinh bị hành thích trong im lặng cùng với sự "thăm hỏi" đột ngột, ai cũng có thể đoán được, quốc vương Kỳ Nam Quốc đã bắt đầu mất kiên nhẫn rồi...
Vì thế cho nên, không khí trong triều dạo gần đây có phần rất vi diệu.
Cũng phải, dù sao thì hoàng đế bệ hạ tự dưng tuyên bố chiến tranh có khả năng sắp diễn ra, không có ai là không hoang mang. Thậm chí có vài đại thần thầm nghĩ, chẳng lẽ bệ hạ xử lý công vụ tới điên rồi?
Mà trong lúc thiên hạ còn đang suy diễn lung tung thì ở bên này, Diệp công tử cùng Âu Dương vương gia đang "tình nồng ý thắm".
Trong phòng của Diệp Nhược Phi, hai nha hoàn vẻ mặt "không còn gì để mất" nhìn một màn trước mắt.
Diệp Nhược Phi đẩy tay Âu Dương Kỳ: "Không cần đâu vương gia, cứ để nha hoàn làm việc này."
Âu Dương Kỳ diện vô biểu tình vạch áo Diệp Nhược Phi: "Nam nữ thọ thọ bất tương thân. Để ta."
Diệp Nhược Phi: "Kỳ thực không cần a, sẽ bẩn tay ngài đấy."
Âu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-khong-toi-van-la-nguoi-thay-the/872303/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.