Thấm thoát thời gian trôi, Diệp Nhược Phi ngốc ở thế giới này đã được vài tháng, cũng phần nào nhập gia tùy tục.
Âu Dương Kỳ từ sau lần đi hoàng cung đó trở về thì đối xử với hắn cũng dần dần thân thiện hơn, có lẽ đã coi trọng tài năng của hắn đi. Vậy cũng tốt, ít ra thì nói nhiều một chút có thể bù lại cái mặt đám tang kia của y.
Diệp Nhược Phi ôm quyển sách võ mà Thiên Thiên cho hắn lúc trước, miễn cưỡng học được vài ba chiêu mèo cào, coi như có cố gắng.
Hôm nay Âu Dương Mặc tâm tình có vẻ tốt, dẫn theo hắn cùng với nha hoàn Phương Ly ra phố dạo chơi.
Và rồi khi Diệp Nhược Phi bước ra khỏi vương phủ, hắn nhận ra một điều, thành dân nơi đây dường như đều nhìn hắn với ánh mắt sùng bái thì phải.
Nghĩ nghĩ, hắn đem nghi vấn của mình nói cho Phương Ly.
"Ngươi không biết ư?!" Phương Ly tỏ vẻ ngạc nhiên, "Thành dân ở đây đều xem ngươi như thần tiên cả a."
Diệp Nhược Phi nghe vậy càng ngạc nhiên hơn: "Tại sao?!"
Phương Ly còn chưa phản ứng, Âu Dương Kỳ đã nhàn nhạt nói: "Bởi vì ngươi là đệ đệ của Quốc sư."
Diệp Nhược Phi: "....."
Coi bộ cái danh hiệu này truyền đi cũng nhanh ghê.
Trong cái thế giới không có sự tồn tại của công nghệ thông tin như thế này mà tin tức có thể truyền đi xa như vậy, cũng đủ hiểu trình độ bát quái của con người là kinh khủng tới mức độ nào rồi.
Hắn bày tỏ bản thân không còn gì để nói nữa.
"Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-khong-toi-van-la-nguoi-thay-the/872284/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.