Lúc này, Diệp Nhược Phi sau khi được an bài chỗ ở trong hoàng cung xong thì đang đi xung quanh để tham quan.
Chung quy thì với tính cách vốn có của hắn thì không thể nào ngồi yên một chỗ được.
"Woa~! Không hổ danh là cung điện a, so với trong phim coi bộ còn muốn lớn hơn!" Hắn cảm khái nhìn dáo dát khắp nơi.
Hoàng cung trong tưởng tượng của Diệp Nhược Phi hắn chính là kiểu lộng lẫy nguy nga, có vườn thượng uyển, hồ sen các thứ, còn có cả hành lang dài ngoằn nghoèo, các phi tần đứng phía trên thả thức ăn xuống hồ cho cá ăn, thập phần trữ tình mới đúng. Nhưng mà hoàng cung trước mặt hắn bây giờ lại có chút khang khác.
Không hề có hành lang khúc khuỷu, chỉ có một bức tường cao lớn ngăn cách các khu với nhau mà thôi, hồ nước cũng không lớn. Coi bộ thẩm mĩ của hoàng đế cũng mộc mạc giản dị lắm, có vẻ vừa vặn với ngân khố của một quốc gia nhỏ đi.
Nhưng mà Diệp Nhược Phi hắn lại không nhận thức được, quốc gia này không hề nhỏ một chút nào.
Hắn đang định bước qua một bức tường ngăn cách được xây khá giống một cái vòng cung, bất chợt nghe thấy tiếng người nói chuyện.
"Quốc sư đại nhân, thân thể ngài không tốt, vẫn là nên vào trong đi ạ."
Bước chân Diệp Nhược Phi khựng lại, từ trong vách tường ló ra non nửa cái đầu, trộm nhìn về phía bên kia.
Người vừa mới nói là một nha hoàn, còn người ngồi bên bàn đá kia chắc hẳn là Quốc sư đi.
Chỉ thấy người nọ quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-khong-toi-van-la-nguoi-thay-the/872281/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.