Tối hôm đó, Giang Đình Phong về nhà, trên người nồng nặc mùi rượu. Lúc chiều, y nói với Diệp Nhược Phi là đi gặp đối tác, nhưng thực chất là đi bar với đám bạn. Trong mắt của y, Diệp Nhược Phi chính là Thiên Thiên, vì yêu Thiên Thiên nên y không muốn hắn phải lo lắng.
Bước chân loạng choạng, hai mắt đã bắt đầu không nhìn rõ phía trước, Giang Đình Phong gian nan vịnh vách tường đi đến phòng của Diệp Nhược Phi.
Ở bên này, Diệp Nhược Phi đang dọn dẹp lại giường chuẩn bị đi ngủ, chợt nghe thấy tiếng mở cửa. Hắn vừa quay lại xem là ai, tức thì cả thân thể Giang Đình Phong liền đổ ập lên người hắn.
"Bảo bối..." Giọng y lè nhè.
Diệp Nhược Phi cẩn thận đỡ y nằm xuống giường của mình, lại đắp chăn lên, sau đó xoay người ra ngoài muốn pha nước chanh cho y. Nhưng chỉ mới đi được vài bước, cánh tay hắn liền bị nắm lấy, kế tiếp hắn bị một cỗ lực đạo mạnh mẽ kéo ngược lại, nhất thời loạng choạng ngã vào giường, Giang Đình Phong liền thuận thế đè lên người hắn.
Hơi thở nóng rực pha lẫn mùi hương của cồn phả vào vành tai hơi ửng hồng, chỉ nghe Giang Đình Phong lí nhí: "Nói dối..."
Hắn khó hiểu nhìn y, đi gặp đối tác kiểu gì vậy, say đến đầu óc lú lẫn luôn rồi.
"Bọn họ là một lũ nói dối... Rõ ràng em đang ở bên cạnh anh... Hức... Mà lại bảo... Hức... bảo em đi rồi..." Giang Đình Phong lại nói.
Nghe thấy câu này, bàn tay đang định vuốt lưng cho y của Diệp Nhược Phi hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-khong-toi-van-la-nguoi-thay-the/872275/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.