Trần Phi mờ mịt nhìn căn hộ 100m2.
Hai ngày trước.
Cả người thì mệt rã, đầu óc lại hỗn loạn. Cậu nhìn xung quanh rồi ánh mắt dừng lại trên hai người mặc áo blouse, y tá và bác sĩ vừa trò chuyện vừa ghi ghi chép chép thấy cậu nhìn mình thì cười hỏi: "Cậu có thấy trong người nơi nào không khỏe không."
Cậu ngơ ngác trả lời: "Không có, chỉ cảm thấy cả người rã rời mệt mỏi."
Bác sĩ nói: "Cái đó thì không sao vì cậu mới tĩnh dậy khỏi cơn hôn mê, lâu ngày không vận động nên cơ thể còn yếu."
Cậu tiếp nhận thông tin nhanh chóng, mệt mỏi day trán hỏi: "Vậy tôi hôn mê bao lâu rồi?"
Bác sĩ nói: "Cậu hôn mê được hai tuần rồi, vậy không còn gì nữa tôi đi đây, còn nhiều bệnh nhân đang chờ, cậu nghỉ ngơi cho tốt, nếu chỗ nào không khỏe nhấn nút trên đầu giường."
"Vâng, cảm ơn ạ, bác vất vã rồi."
Bác sĩ đi rồi, Trần Phi trầm ngâm tự hỏi.
Trên đường lúc đó chỉ có cậu và gã kia nên là ai đã đưa cậu vào đây? Không lẽ là gã ta nhưng không thể nào được. Lúc đó gã đã dùng tốc độ cực nhanh đâm vào cậu thì có lẽ gã cũng phải chịu một lực va đập lớn. Vậy chỉ có khả năng là có người đi đường đi ngang qua gọi cấp cứu đưa cậu vào bệnh viện.
Cậu cảm thấy rất có thể là như vậy, mệt mỏi nhắm mắt mơ màng thiếp đi.
___________
Khi Trần Phi tỉnh dậy, bệnh viện đã liên lạc cho 'người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-khong-toi-livestream-nau-an/3356488/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.