Yên nhiên thấy hai người họ bị phân tâm liền ném hạt tiêu vào trường ca và vương uyên làm hai người họ bị sặc hạt tiêu và bị cay mắt hai người hét lên. 
" Aaa....cay quá." 
Vương uyên liền gắt giọng nói: 
" đây....khụ...đây là cái thứ gì vậy???" 
" Khụ.....khụ khụ..." 
Vừa kêu hai người bọn họ vừa bịp mắt lại, gào thét lên, vân thiếu cũng không chịu thua cả ba người hét rung chuyển màn đêm,yên nhiên liền nhanh nhẹn lấy chiếc bao tải đã chuẩn bị sẵn chụp lên hai người vương uyên và trường ca hai người lại sau đó liền dồn hết nội lực đánh thật mạnh vào cái bao tải đó chân và tay yên nhiên hiện lên những luồng khí tức màu đỏ ửng sáng rực trong màn đêm, hai người bọn họ bị đánh thì kêu lên rất thảm thiết: 
" á...đau quá gϊếŧ người rồi." 
" người đâu mau cứu khụ khụ....bổn thái tử." 
" thái tử cứu nô tài với....khụ khụ." 
Vân thiếu phải mất một lúc mới trấn lại tinh thần, yên nhiên rất thông minh, vừa đánh cô bé vừa nói: 
" Cuối cùng cũng bắt được con ma này rồi vân ca ca mau đánh chết nó đi tránh để nó quấy phá người khác." 
" Hây gia xem hôm nay ngươi chạy đường nào." 
Vân thiếu liền hiểu ý của yên nhiên liền cười rất tươi, gật gật đầu vài cái sau đó liền nhảy ra khỏi cửa sổ chân còn chưa kịp đeo giày nói: 
" Ừ.... vừa nãy còn dọa ta hết hồn hôm nay ca cho ngươi biết tay." 
Y cũng không thèm để ý hắn là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-khong-ta-dua-vao-phan-dien-de-song-sot/3547483/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.