Sau khi lưu hy đi mất thì vân thiếu quay người sang phía lạc lam và yên nhiên đang ngơ ngác ở đó cười rất tươi nói:
" Họ đi rồi chúng ta mau làm tiếp thôi"
Lạc lam mới hoàn hồn nói:
" à...ừ yên nhiên chúng ta giặt quần áo tiếp thôi."
Yên nhiên hai mắt sáng quắc nhìn về phía vân thiếu cười lên nói:
" Vân ca ca huynh đỉnh thật đấy đuổi được cả lão gia và phu nhân đi luôn, mọi hôm họ đến đây không gây khó dễ cho huynh thì cũng bắt làm này làm kia giờ thì chắc không giám nữa rồi."
Lạc lam ở bên cạnh liền nhanh tay che miệng yên nhiên lại nói:
" yên nhiên ăn còn có thể ăn bừa nhưng nói thì không thể nói bừa được. Những lời này nếu như phu nhân và lão gia nghe thấy thì chúng ta không còn mạng đâu."
Yên nhiên liền ủ rũ nói:
" ừ muội biết rồi "
sau thì đó thì vân thiếu liền nói:
" vậy thì đệ đi phơi quần áo đây."
Lạc lam liền cười dịu dàng nói:
" ừ đệ đi đi, ta và yên nhiên ở đây giặt quần áo "
Sau khi lạc lam và yên nhiên giặt quần áo xong thì vân thiếu cũng vừa phơi xong. Sau đó ba người cùng về nhà bếp làm cơm trưa, vân thiếu thì nhặt rau thì lạc lam liền cầm cái giỏ bảo vân thiếu:
" Đệ đi hái lê đi cây lê ở sân đang rộ quả còn rau thì để yên nhiên nhặt cho. "
Vân thiếu liền cầm cái giỏ chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-khong-ta-dua-vao-phan-dien-de-song-sot/3547478/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.