Vân thiếu vẫn im lặng lau vội nước mắt trên mặt đi nhưng càng lau thì nước mắt càng chảy ra. Sau đó vì không nghe được vân thiếu trả lời thì lam lạc liền ngước mắt lên thấy y đang khóc liền vội đứng dậy chạy đến bên y và ngồi xuống đặt tay lên vai y hỏi:
" Đệ sao vậy sao lại khóc "
Y cũng không biết phải nói thế nào nhưng tim y rất đau nước mắt cũng không tự kiềm chế được cứ thế mà tuôn ra liền nghĩ:
" chắc là vân thiếu hắn đang đau lòng lắm nhưng hắn cũng bắt buộc phải chấm dứt mối quan hệ mập mờ này thôi vì tình yêu của tố hành không thuộc về hắn."
lạc lam ở bên cạnh suốt ruột nói:
" yên nhiên làm gì đệ sao!!!! "
Vân thiếu đang lau nước mắt chảy xuống má ấm úng nói:
" không phải yên nhiên....đệ....đệ đã nói với tố hành....."
" đệ không còn yêu.....yêu hắn nữa..... nhưng không hiểu vì sao......sau khi nói ra thì đệ....lại khóc ".
vừa nói y vừa sụt xịt không thôi, l*иg ngực cảm thấy như bị thứ gì đè nén rất khó chịu. lạc lam như hiểu ra được vấn đề liền duỗi hai mắt xuống cười lên dưới gốc cây lê phản chiếu những tia nắng rọi xuống qua tán lá chiếu thẳng xuống gương mặt rạng rỡ ấy cô dịu dàng đưa một tay lên lau nước mắt cho y tay còn lại đặt vào vai y nói:
" vân thiếu à có những thứ đã không thuộc về mình thì mãi mãi sẽ không thuộc về mình, thế nên thay vì cố gắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-khong-ta-dua-vao-phan-dien-de-song-sot/3547476/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.