một lúc sau tố lâm liền xuống giường đi đến chiếc gương ở gần tủ vừa đi vừa nghĩ vân thiếu mặc dù là phản diện nhưng cũng không phải là hạng xấu há lại rất đẹp mình cả đời này mong đẹp được như hắn là không thể.
Nhan sắc của tố lâm thật ra cũng không phải là quốc sắc thiên hương gì, chỉ là một người có nhan sắc bình thường không đáng để nhắc đến.
Vừa nhìn vào gương tố lâm có hơi kinh ngạc sờ tay lên mặt nói:
" mặc dù biết là hắn đẹp nhưng không nghĩ lại đẹp đến thế tuổi còn nhỏ mà đã đẹp thế này rồi thì lớn đẹp cỡ nào, chắc nếu hắn mà mặc một bộ trang phục lộng lẫy vào thì đúng là tuyệt sắc giai nhân khó ai sánh bằng. Da của lưu hy nhân vật chính đã trắng như sữa thì da tên này phải trắng như bạch vô tướng ấy chứ, mái tóc đen dài óng ánh, đôi mắt như bầu trời đêm đầy sao vậy "
hệ thống liền xuất hiện bên cạnh nói:
" tất nhiên rồi nhan sắc của vân thiếu mặc dù là phản diện nhưng hắn được miêu tả còn đẹp hơn cả nhân vật chính lưu hy đấy vì hắn kế thừa đôi mắt đen như bầu trời và làn da trắng mịn, mềm mại của mẫu thân hắn, còn mái tóc đen óng ánh của cha hắn. đừng nhìn mà khinh thường phụ mẫu của hắn toàn là tuyệt sắc giai nhân khiến bao người say mê khi họ còn ở độ tuổi hai mươi đấy."
tố lâm liền trợn mắt nói:
" ôi gen nhà này đỉnh vãi "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-khong-ta-dua-vao-phan-dien-de-song-sot/3547472/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.