24,
Tôi hỏi Thẩm Hoán làm sao mà anh trở lại được.
Anh nói từ khi tôi đi, ngày nào anh cũng tìm đường c h ế t, nhưng lần nào cũng bị Thái Hậu cứu về.
Cho đến một ngày, tất cả những người xuyên không trong cung đều hôn mê, linh hồn của họ chắc đã về hiện đại.
Tôi nói: “Chắc đó là ngày mà máy móc công ty Khoa Học và Công Nghệ Thần Thoại bị tiêu hủy.”
“Nhưng Thái Hậu không hôn mê, anh cũng không hôn mê, có lẽ bởi vì bà ấy ở đó quá lâu rồi, còn trên người anh thì có một nửa là dòng m á u cổ đại.” Thẩm Hoán nói.
“Vậy anh trở về kiểu gì?” Tôi hỏi.
“Là Thái Hậu đưa anh về, lúc đó, bà ấy nói, lần này bà ấy tôn trọng quyết định của anh.”
Tôi sửng sốt, nhớ lại cuộc đối thoại với Thái Hậu ngày đó.
Tôi trầm mặc một lúc rồi hỏi: “Anh có muốn biết, vì sao Thái Hậu can tâm tình nguyện vì Khoa Học và Công Nghệ Thần Thoại mà cống hiến hết sức lực không?”
“Bị Triệu Tiểu Vân ép buộc? Nếu không nghe theo, thì không cho bà ấy trở về?”
“Không phải, là nếu như không nghe theo, sẽ để bà ấy trở về.”
Tôi lấy ra một bức ảnh một người phụ nữ xấu xí, mập mạp có hai vết bớt trên mặt.
Khi Triệu Tiểu Vân bị bắt giam đã thú nhận mọi chuyện, người trong bức ảnh chính là Thái Hậu.
Họ cùng nhau phát minh ra tàu xuyên không là bởi vì bà ấy đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-khong-quy-phi-chi-muon-luoi-bieng/2716007/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.