Trì Kính Dao vốn còn lo lắng trong nháy mắt, thầm nghĩ Bùi Dã uống thuốc như vậy thì còn ấm áp nữa không?
Nhưng sự thật chứng minh cậu lo thừa, cậu không biết Bùi Dã cảm giác thế nào, nhưng cậu rúc vào người Bùi Dã ngủ cực kỳ yên ổn, sáng sớm tỉnh dậy quả thật sảng khoái tinh thần.
So với Trì Kính Dao, Bùi Dã lại không thoải mái như vậy.
Lúc sáng sớm Trì Kính Dao tỉnh dậy, hình như nhìn thấy hắn lại uống một viên thanh nhiệt giải độc.
"Nhị ca, huynh ngủ cùng với ta có phải nóng lắm không?" Trì Kính Dao hỏi.
"Hỏi chuyện này làm gì?" Bùi Dã đề phòng nói.
"Chỉ là cảm thấy hơi có lỗi với huynh, rõ ràng huynh không sợ lạnh, không cần phải chen chúc cùng một chỗ. Nhưng vì ta sợ lạnh nên phải để huynh chịu khổ làm ấm ổ chăn cho ta." Trì Kính Dao nói.
"Nghĩ nhiều thứ vớ vẩn ở đâu ra vậy." Bùi Dã thản nhiên nói.
Trì Kính Dao nghe vậy tiến tới bên cạnh hắn, nói: "Nhị ca, huynh thật tốt."
Bùi Dã ghét bỏ đẩy cậu ra, ho nhẹ một tiếng, che lại tâm tình chợt lóe nơi đáy mắt.
Ngày hôm sau Chương sư huynh lại chuyển tới mấy chục binh sĩ bị nhiễm bệnh tới đây.
Không khác nhiều so với phán đoán của Trì Kính Dao, sau hai ngày, số người nhiễm bệnh trong doanh trại chợt tăng lên nhiều.
Tới ngày thứ năm, số người được chuyển tới đã hơn 300 người.
Dựa theo phán đoán của Trì Kính Dao, hôm nay số người bên phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xung-hi-cho-ca-cua-dai-lao/3370495/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.