Editor: Vĩ không gei
- -------------------------------------------------------
Trì Kính Dao đi theo Chương sư huynh dạo một vòng quanh dược phòng, làm quen hoàn cảnh ở đây trước một chút.
"Mấy năm nay Tiểu Phương cũng cho người chuyển thuốc luyện chế ở thôn trang tới đây không ít." Chương sư huynh nói: "Dược liệu cơ bản ở đây cũng không thiếu, mặc dù không bằng dược phòng trước đây của chúng ta, nhưng vẫn tạm chấp nhận được."
Trì Kính Dao gật đầu nói: "Như thế này đã tốt hơn nhiều so với tưởng tượng của ta rồi."
"Dược liệu không thiếu, chỉ thiếu nhân lực thôi." Chương sư huynh nói: "Khoảng thời gian này còn ổn, bên phía Trần quốc cũng khá yên tĩnh, thật ra cũng không có gì khó giải quyết. Nhưng tới lúc khai chiến, người bị thương rất nhiều, ở đây không có nhiều người biết chữa trọng thương, thật sự rất bận rộn....... Nhưng bây giờ có đệ tới, có thể giúp đỡ được rất nhiều."
Mấy năm nay, thật ra Chương sư huynh có nhận vài đồ đệ, nhưng để họ xử lý một vài loại bệnh bình thường thì được, chứ gặp phải loại trọng thương khó giải quyết, bọn họ căn bản không thể xử lý được.
Lúc Trì Kính Dao đi ra khỏi dược phòng, liền thấy Dương Diệu đứng đợi ở cửa.
Hắn vừa thấy Trì Kính Dao, vội cười hì hì chạy tới, thái độ cực kỳ thân thiết.
"Ngươi ở trại quân sự lâu như vậy, cũng chịu không ít oan ức nhỉ?" Dương Diệu nắm lấy bả vai của cậu hỏi.
"Không có gì oan ức, chỉ là hơi lạnh thôi." Trì Kính Dao nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xung-hi-cho-ca-cua-dai-lao/3361924/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.