"Không phải hắn..... hiểu lầm gì rồi chứ?" Trì Kính Dao nhìn bóng lưng Bùi Thanh nhỏ giọng nói.
"Kệ hắn đi." Bùi Dã thản nhiên nói.
Trước khi hắn biết Trì Kính Dao là nam, lúc ở cạnh Trì Kính Dao là kiêng kị đủ thứ. Nhưng sự kiêng kị này của hắn không phải chỉ cho người ngoài nhìn, phần lớn là do ràng buộc của bản thân. Bây giờ hắn đã biết Trì Kính Dao là nam hài, tất nhiên cũng sẽ không để ý tới cái nhìn của người ngoài.
Lại nói, chuyện Trì Kính Dao xung hỉ cho Bùi Nguyên lúc trước vẫn là truyền ra từ miệng của tức phụ lão Tiền.
Trì Kính Dao nghe vậy nhìn không được cười thành tiếng, nói: "Nhị ca, ta phát hiện đôi lúc huynh cũng rất độc địa."
Bùi Dã không để ý tời lời trêu chọc của cậu, lại vỗ lên người cậu một cái, nói: "Mau xuống đi."
"Cõng ta một lúc không được sao?" Trì Kính Dao không tình nguyện nhảy xuống khỏi người hắn, bĩu môi nói: "Ta sắp phải quay về thôn trang rồi, huynh còn thiếu kiên nhẫn với ta như vậy."
Bùi Dã ngẩn ra, nhìn về phía cậu hỏi: "Khi nào thì đi?"
"Sáng mai ạ." Trì Kính Dao nói.
Bùi Dã im lặng một lát, dường như đang suy nghĩ vấn đề gì đó.
"Sao lại đi gấp như vậy?" Bùi Dã nói: "Ta cứ tưởng......"
Hắn nói nửa câu, đột nhiên lại thở dài nói: "Thôi vậy, lần sau lại nói."
"Cái gì vậy..... nhị ca!" Trì Kính Dao kéo tay của hắn nói: "Sao lại nói nửa chừng như thế, huynh cứ tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xung-hi-cho-ca-cua-dai-lao/3326971/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.