Ninh Hỉ hết sức thay Nhiếp Chính Vương duy trì mặt mũi, ôn thanh nói: "Chư vị đại nhân, xin thứ lỗi, trong phủ chúng ta có một số việc cấp bách cần điện hạ định đoạt, cần phải đi trước một bước. Chư vị đại nhân mời trở về, sự tình ngày sau bàn lại."
Đám người ngượng ngùng gật đầu: "Vâng vâng vâng, tất nhiên là lấy sự tình điện hạ làm trọng."
Đi được vài bước, Ninh Hỉ quay đầu lại hiền lành cúi chào bọn họ: "Cáo từ."
Chúng thần vội vàng đáp lễ: "Điện hạ mời, Ninh thái giám mời...... Mời, mời."
Hai người dưới ánh mắt khiếp sợ của một đám lão thần rời hoàng cung.
Trở lại phủ Nhiếp Chính Vương, cho đến khi đi đến trước Bão Phác cư Nhiếp Chính Vương cũng không nói một lời, Ninh Hỉ thấy sắc mặt hắn không tốt, vội vàng đi cùng nhóm tiểu tỳ khác trong phủ tìm hiểu tình huống, điều tra rõ nguyên do.
Gió xuân ấm áp, ngón tay Bùi Quân lại phát lạnh, cho đến khi nghe tiếng trò chuyện khe khẽ của bọn hạ nhân cách đó không xa, đầu óc trống rỗng mới khó khăn lắm hồi phục, hắn thong thả lấy lại sức, cuối cùng cảm thấy một chút không thích hợp.
Hắn bỗng dưng dừng bước, quay đầu nhìn về phía thị vệ truyền lời cùng với bọn hắn trở về kia, hỏi: "Hắn có chuyện, ai nói với các ngươi?"
Thị vệ ngẩn người, cúi đầu xuống: "Là Bình An hầu......"
"Hắn nói hắn có, các ngươi liền tin?" Đầu lông mày Bùi Quân hơi giật, tức giận nói: "Hắn là nam nhân, làm sao mang,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuan-phong-nhat-do-voi-nhiep-chinh-vuong/3589043/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.