Chương trước
Chương sau
7 giờ tối, Tạ Tinh Tinh đứng ở trước cửa một quán bar hơi do dự.

Cô bắt taxi rời Ngự Loan, hỏi tài xế có nơi nào cảm thấy dễ chịu không, một lúc sau, cô đã đứng đây.

Tạ Tinh Tinh ngước nhìn ánh đèn neon nhấp nháy tên quán.

Lần đầu tới quán bar.

Mượn rượu giải sầu, thật ra cô cũng không buồn, chỉ là có chút bực bội.

Lần trước cô đến quán bar không phải để uống rượu mà vì Tạ Diệc Khiêm gây rắc rối, cô đến dọn dẹp.

Đến bar để chơi bời đúng nghĩa, xác thực chưa từng.

Tới cũng đã tới rồi, nếu không cũng nên vào chơi thử một chút?

Ăn mừng cô vì đại nghĩa diệt thân, chính mình tống em trai vào ngục.

Nghĩ đến đây, Tạ Tinh Tinh bất giác cười cười.

Trong quán bar, tiếng người ồn ào, âm thanh đinh tai nhức óc.

Ánh đèn lóa mắt, những vũ công khỏa thân nhún nhảy trên sân khấu.

Mùi khói thuốc, rượu, nước hoa trộn lẫn tràn ngập trong không khí, xộc thẳng vào trong khoang mũi.

Khi Tạ Tinh Tinh bước vào, cô liền cảm thấy có chút bỡ ngỡ.

Ngồi trong quán bar, lại nhận ra bản thân hơi lạc lõng với những người xung quanh.

Đầu nhỏ nhìn đông ngó tây, đối với thứ gì cũng nổi lên tò mò.



Người khác đến đây là tới tiêu khiển, nhưng cô lại như xuyên không từ cổ đại đến được mở mang tầm mắt.

Không sai, cô chính là được mở rộng tầm mắt.

"Mỹ nữ, đi một mình sao?"

Tạ Tinh Tinh quay đầu liền thấy một người đàn ông dáng người mảnh khảnh, một thân tây trang, không quá đoan chính, có chút luộm thuộm, chống tay lên quầy bar, khóe môi mang theo chút ý cười ngả ngớn.

Ngữ điệu có chút tùy ý lười biếng, một bộ dáng lãng tử phong lưu quý tộc điển hình.

Hắn đẹp trai, giống như nam chính trong các bộ phim thần tượng.

Nhưng tại sao đến bar chơi lại mặc tây trang?

Chẳng lẽ là nhân viên đặc biệt ở đây?

Cô có nghe Ngu Điềm nói qua nơi này có không ít "vịt".

Không ngờ "vịt" nhà này chất lượng cũng rất cao.

Có mỹ nam bồi rượu cũng đúng, lần đầu chơi, phải chơi cho tới, bằng không không chơi.

"Mời ngồi, người anh em."Tạ Tinh Tinh vỗ vỗ ghế dựa bên cạnh, mời mỹ nam ngồi xuống.

Ân Gia Mặc bị giọng của "người anh em" này làm sửng sốt, nhìn vẻ ngoài có vẻ là một em gái ngọt ngào, mềm mại, kết quả vừa mở miệng giọng nói lại mạnh mẽ như vậy.

Có cảm giác rất giống anh em kết bái huynh đệ.

Lập tức tiêu tan tình thú.

Ân Gia Mặc ngừng cười, xoa xoa mắt, do dự một lúc mới ngồi xuống.

Tạ Tinh Tinh nâng nâng cằm "Muốn uống gì tùy ý chọn, đừng khách khí."

Ân Gia Mặc sững sờ, hắn đột nhiên có cảm giác cô gái nhỏ giây tiếp theo chắc chắn sẽ nói, tôi bao dưỡng anh.

Thấy anh hơi ngây người, phỏng chừng chưa gặp qua nữ khách hàng nào hào phóng như cô chăng, "Đừng thất thần, tôi không đùa, tôi rất có tiền."

Ân Gia Mặc thích tán tỉnh con gái, nhưng không thích bị tán tỉnh, đặc biệt là người không hiểu phong tình, rất nhàm chán.

Hắn chỉ nghĩ muốn cùng tiểu muội muội nói chuyện phiếm, loại này vẻ ngoài tiểu tiên nữ ngây thơ nội tâm lại là nữ hán tử cứng rắn, "Xin lỗi, tôi đột nhiên nhớ ra mình còn có một số việc phải làm..."

Ân Gia Mặc còn chưa nói xong, Tạ Tinh Tinh ngắt lời: "Đừng sợ, tôi tâm sự với anh, anh yên tâm, tôi không phải người như vậy."

Ân Gia Mặc:?

Hắn sợ cái gì?



Còn 'tôi không phải người như vậy?'

Cô đây có ý gì?

Tạ Tinh Tinh cũng không muốn dụ dỗ hắn, chỉ là lần đầu gặp được bồi rượu, có chút tò mò.

Tạ Tinh Tinh thấy hắn hơi khó xử, cô cảm thấy nhất định là do mình quá nhiệt tình, dọa sợ hắn rồi, liền thuận miệng tùy tiện hỏi một câu khiến hắn an tâm hơn "Anh ở đây bao lâu rồi?"

Ân Gia Mặc không để ý, "Nửa tiếng."

Tạ Tinh Tinh gật gật đầu, thì ra là người mới.

Tố chất tâm lý của người mới không đủ tốt, lúc nãy mới căng thẳng vài giây đã muốn rút lui.

Tạ Tinh Tinh tay chống đầu, híp mắt nhìn người đàn ông chất lượng cao trước mặt, "Anh lớn lên khá đẹp trai, khí chất cũng không tồi, có điều gì khó nói, nhất định phải tới những nơi như thế này?"

Với vẻ ngoài đó tìm một công việc tốt cũng không phải khó, vì sao cứ một hai phải đắm mình vào nơi trụy lạc này làm việc?

Ân Gia Mặc bị lời của cô chọc cười, xem ra đúng là muốn cùng hắn tâm sự, không bằng cô khen hắn như vậy cũng nên tán tỉnh nàng một lát vậy?

"Vì sao phải lẩn quẩn suy nghĩ lung tung, tới chơi chơi không được sao?"

Loại công việc bồi rượu trong quán bar còn có thể tùy tiện chơi chơi?

Tạ Tinh Tinh cảm giác quả nhiên cô vẫn chưa hiểu việc đời.

Ân Gia Mặc thấy biểu tình của cô có chút phức tạp,"Tôi thấy tuổi cô cũng không lớn, cô có điều gì khó nói, một hai phải tới những nơi như thế này."

"Tôi và anh không giống nhau, tôi là lần đầu tiên tò mò tới xem."

Ân Gia Mặc cười khẽ, xem ra là một cô gái nhỏ lần đầu tới bar, trách không được nói chuyện nhạt nhẽo như vậy, chắc có lẽ còn chưa từng yêu đương, nếu không cũng chẳng kéo một nam nhân to lớn ngồi ở đây đơn thuần nói chuyện.

Tuy nhiên, Tạ Tinh Tinh lại nảy ra một suy nghĩ không trong sáng "Anh bao nhiêu tiền?"

Theo lí thuyết, mỗi người trong ngành này đều có một mức giá riêng, chẳng hạn như lựa chọn người theo tiêu chuẩn nào, giá cả ra sao, nếu chỉ nói chuyện như cô thì phải trả cho anh bao nhiêu?

Ân Gia Mặc sờ cằm, có chút khó hiểu, đây vẫn là người đầu tiên hỏi giá trị của anh.

Tạ Tinh Tinh thấy thần sắc hắn hơi mất tự nhiên, sợ hắn vì giá của mình mà tự ti, hoặc anh ta mới tới có thể sẽ không cao, liền an ủi "Quên đi, tôi tùy tiện hỏi chút, anh đừng để trong lòng, mặc kệ ít hay nhiều, tôi đều sẽ không khinh thường anh."

Ân • giá trị bạc tỉ • Gia • người nối nghiệp tương lai tập đoàn quốc tế Thịnh Thần • Mặc cảm giác lúc cô nói ra những lời này, cũng là đang khinh thường hắn.

Ân Gia Mặc trầm mặc, hắn suy nghĩ đến tột cùng là bước nào có vấn đề, vì sao đề tài đột nhiên biến thành thế này?

Vào lúc này, thanh âm trầm thấp phá vỡ sự trầm mặc của hắn.

Tạ Tinh Tinh cảm giác thanh âm này có chút quen tai.



Cô cùng Ân Gia Mặc đồng thời hướng về phía phát ra thanh âm.

Tạ Tinh Tinh lập tức thẳng lưng, thu mình lại, người đàn ông này... hắn ta không phải người cô đã xem mắt lúc chiều sao?

Cô còn chưa đoán ra người này là ai, bây giờ lại gặp nhau?

Tuy nhiên có vẻ như hắn tới tìm "con vịt" bên cạnh cô, "con vịt" Ân Gia Mặc.

Hai người giống như rất thân thiết, không phải là đồng nghiệp chứ?

Nói như vậy, Cận Hàn không muốn xem mắt, vì vậy đã chi số tiền lớn thuê một "chú vịt" chất lượng cao thay hắn đi xem mắt.

Thân thể yếu, lại thường xuyên phải đối phó với phụ nữ, không phải làm công việc này còn có thể làm gì?

Tạ Tinh Tinh đột nhiên hiểu ra, việc này không phải rất tốt sao?

Cận Thừa Diên ngoài ý muốn nhìn thấy "Tạ Vãn" trước mắt, nghĩ đến buổi chiều cô nói thích đi bar, gặp được ở nơi này cũng không lấy làm ngạc nhiên.

Chỉ là Ân Gia Mặc trước mặt anh không biết, anh sợ....hắn sẽ tiết lộ bí mật của mình.

Ân Gia Mặc nhìn hai người khó hiểu, trong lòng tự hỏi, chẳng lẽ hai người nhất kiến chung tình, vừa gặp đã yêu?

"Cận Thừa..."

Ân Gia Mặc vừa mới nói ra hai chữ, lại va phải ánh mắt tóe lửa của Cận Thừa Diên, đột nhiên yêu mạng im thin thít.

Cận Thừa Diên nhếch môi "Cận Thừa Diên không tới."

Ân Gia Mặc:?

Tên này bị làm sao vậy?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.