Chương trước
Chương sau
Cận Thừa Diên nghe vậy, lười nhác nhướng mắt nhìn qua, hai người đúng thật là đang cầm di động làm gì đó.

Trên mặt không cảm xúc, lại thu hồi tầm mắt, lấy điện thoại ra.

Mỹ nữ bikini cảm nhận lại được sức hấp dẫn của chính mình, nhưng khóe miệng còn chưa kịp nhếch lên, thanh âm lạnh nhạt vô tình liền truyền vào tai.

"Số thẻ."

Cận Thừa Diên chuyển cho bikini hai ngàn nhân dân tệ, bikini tức chết đi được, tên này tuyệt đối không bình thường, bạn gái cho hắn đội nón xanh, hắn vẫn còn có thể trấn định như vậy.

Tạ Tinh Tinh bên này, áo sơ mi bông vẻ mặt khó tin, thật sự kiếm được một trăm tệ chỉ đơn thuần ngồi mười phút.

Tạ Tinh Tinh nhìn áo sơ mi bông rời đi, xoay người nhìn bikini bên cạnh Cận tiên sinh cũng đi rồi.

Chuyện tối hôm qua Ngu Điềm nói, cô cảm thấy hiện tại có thể tung chiêu.

Tạ Tinh Tinh trở về bên cạnh ghế của Cận tiên sinh ngồi xuống, cắn môi, gục mặt xuống, một bộ khóc không ra nước mắt, ngữ khí nhu nhược lại ủy khuất đáng thương "Cô gái vừa rồi là ai?"

Lời này có chút giống đang tra khảo, ý tứ như đang bắt quả tang ông xã lừa dối.

Tạ Tinh Tinh cảm giác lần này nghỉ phép trở về, cô có thể suy xét đi làm diễn viên.

Cận Thừa Diên cong môi, mắt đào hoa cong lên quyến rũ, bộ dáng không chút để ý cực kỳ giống tra nam, hắn từ từ mà mở miệng "Không quen, cô ấy vừa mới lại đây muốn thêm WeChat mà thôi."

Tạ Tinh Tinh mím môi, chậm rãi ngẩng đầu nhìn anh, trong mắt đều là ' em bị lừa, em đau khổ, em buồn ' cùng với ' tại sao lại đối xử với em như vậy ' còn có ' rốt cuộc là em có chỗ nào không tốt '.

Tạ Tinh Tinh thấp giọng hỏi "Anh cho cô ấy sao?"

Cận Thừa Diên không chút do dự gật đầu "Đúng, cho."

Tạ Tinh Tinh đột nhiên đứng dậy, một phen đẩy bàn trái cây bên cạnh, trái cây lăn xuống trên bờ cát, vành mắt phiếm hồng, chỉ vào Cận Thừa Diên, nghẹn ngào nói "Sao anh lại đối xử với em như vậy! Ngay cả khi đi nghỉ dưỡng với em mà anh cũng muốn cặp kè với người khác, cô ấy tốt hơn em ở chỗ nào chứ! Anh còn chưa thêm WeChat của em, thế nhưng lại thêm WeChat của cô ấy!"

Tạ Tinh Tinh đột nhiên cúi người sát gần, đưa tay muốn đi lấy điện thoại trong túi quần của Cận Thừa Diên, một giọt nước mắt từ hốc mắt phiếm hồng chảy ra, âm lượng tức khắc cũng cao lên "Đưa điện thoại cho em, em nhất định phải xóa WeChat của cô ấy!"

Vốn dĩ sân cỏ trên đầu của Tạ Tinh Tinh đã vô cùng thu hút sự chú ý, kết quả một phen lớn giọng với Cận Thừa Diên, càng có nhiều người qua đường đến ăn dưa.

Bất quá, mọi người cũng vô cùng cảm khái, thảo nguyên trên đầu cô gái này cũng thật quá phù hợp hoàn cảnh rồi chăng.

Cận Thừa Diên bị cô thình lình tung chưởng lập tức trở tay không kịp.

Sửng sốt một lát, đưa tay bắt lấy Tạ tiểu thư, vội vàng ngăn cản động tác tiếp theo của cô.

Cận Thừa Diên nhìn chiếc bàn cùng trái cây vương vãi trên mặt đất, những ánh mắt của quần chúng ăn dưa bên kia hận không thể ném tên tra nam này xuống biển, lại ngẩng đầu nhìn đến đôi mắt hồng hồng của Tạ tiểu thư, chóp mũi cũng hồng, giọt nước mắt chảy dài trên má, anh cảm giác sự tình có chút không ổn.

Cận Thừa Diên nắm chặt tay cô không buông, cũng đứng lên cúi đầu nhìn cô.

Không kịp cảm nhận tay của cô có bao nhiêu mềm, có bao nhiêu mịn, càng không kịp suy xét anh hiện tại nắm lấy tay cô có bao nhiêu không thích hợp.

Hầu kết chuyển động hai lần, ánh mắt không gợn sóng của anh đột nhiên xuất hiện một tia hoảng loạn, sờ sờ chóp mũi, môi mỏng khẽ nhếch, muốn nói lại thôi.

Một lát sau mới phát ra thanh âm trầm thấp "Chuyện kia...... trước em đừng khóc nữa được không?"

Tạ Tinh Tinh tính toán định làm ra vài hành động vô cớ gây chuyện, Ngu Điềm nói, nam nhân ghét nhất là phụ nữ ghen tuông, càn quấy, hay kiểm tra điện thoại.

Hai mắt hồng hồng của cô trừng anh, trong thanh âm mang theo giọng mũi, khàn cả giọng lớn tiếng "Không được! Anh không mang điện thoại ra, không xóa bạn cô ấy trước mặt em, nếu không em sẽ không tha thứ cho anh!"

Cận Thừa Diên chỉ cảm thấy huyệt thái dương nhảy thình thịch, đầu lưỡi liếm răng hàm sau, nhìn một vòng chung quanh người đang xem náo nhiệt.

Anh cũng lười cùng cô so đo chuyện vừa rồi cô cũng thêm WeChat tên áo sơ mi bông kia không, lần nghỉ phép này trở về nhất định anh sẽ không giúp Cận Hàn tiếp tục làm chuyện này.

Mấu chốt vấn đề không còn là chuyện đạo đức nữa.

Thật mẹ nó là người làm chuyện này không phải người.

Cận Thừa Diên mang theo một chút lương tâm, nhẫn nại mở miệng "Em...... Em trước đừng khóc, chúng ta ngồi xuống bình tĩnh nói chuyện được không?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.