Sau ngày hôm đó, Tống Triệu giặt sạch quần áo của anh trai tốt bụng rồi ngày nào cũng khư khư bên người, đến cả mẹ cậu cũng phải hỏi đồ này của ai.
Tống Triệu cũng không biết, thậm chí cậu còn không biết họ tên đối phương là gì.
Vì thế mấy ngày liền, cậu vẫn luôn lượn lờ quanh bãi đậu xe, song không có ai đến.
Nhưng vận may rồi chắc chắn sẽ đến.
Khi Tống Triệu gặp lại đối phương đã là một tháng sau.
Kiến thức lớp mười một ngày càng khó, vậy mà thành tích Tống Triệu lại trên đà tụt dốc.
Sau kỳ thi tháng, cậu bị giáo viên goi vào văn phòng.
Tống Triệu thực sự rất sợ phải đến văn phòng, nhớ cái thời còn học cấp hai ấy, giáo viên cũng thường xuyên gọi cậu đếm đây, dặn dò cậu đừng quá để tâm đến ánh mắt của người khác, về lâu về dài mọi người sẽ tự động quên lãng vấn đề cá nhân của cậu, hy vọng cậu không phản kháng, không gây ảnh hưởng đến nhà trường.
"Thầy hi vọng trò có thể hiểu được cuộc sống của trò là do trò làm chủ, thầy biết có một số việc sẽ tác động rất lớn đến trò, nhưng không lẽ trò muốn vì những việc ấy mà từ bỏ cuộc sống của mình sao?"
Tin đồn đãi vớ vẩn về Tống Triệu lan ra từ miệng của một cậu bạn cấp hai nọ.
Nhà trường cũng đã cố gắng ngăn chặn, nhưng bất kể thế nào cũng sẽ có người bàn tán ra ngoài. Nhà trường bắt được thì sẽ giáo dục, nhưng không có biện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xem-mat-cung-nam-than-e-sport/3515971/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.