Đi hẹn hò thôi ~
—
Trong lòng Giản Văn ghen tuông với tất cả những người đang đứng xem Tô Dư Phong nhảy, chỉ muốn nhanh chóng cất bút vẽ đi, mang Tô Dư Phong về nhà.
“Ảnh đế Giản, sao anh nhìn Tô Dư Phong suốt vậy? Quan hệ của hai người chính là loại… đó đó à?”
Giản Văn hơi mỉm cười, tránh nặng tìm nhẹ.
“Thử thách này bọn anh thi đấu cá nhân, so xem ai kiếm tiền được nhiều hơn ai. Em ấy nhảy rất tốt, nhìn có vẻ được mọi người thưởng rất nhiều, công việc bán tranh của anh xem ra không bằng rồi.”
Người qua đường tin luôn đó là lý do thật sự, không hỏi thêm về vấn đề kia nữa.
“Vậy thì anh có thể bán đắt hơn một chút…”
“Anh không cần vẽ tranh chân dung đâu, có thể vẽ tranh theo yêu cầu mà…”
Giản Văn nhướng mày, “Ý này không tồi.”
Hắn cầm bút vẽ lên, chấm vào màu vẽ.
“Còn ai muốn mua tranh không? Bất kể là tranh phong cảnh hay tranh chân dung, anh cũng đều…”
“Tranh phong cảnh? Em muốn, em muốn mua một bức.” Một cô bé fan lên tiếng.
Người qua đường đa số chỉ thích xem náo nhiệt, không hứng thú lắm với hoạt động vẽ tranh, và mọi người đều sẵn sàng quyên góp một ít tài lực cho những bạn nhỏ vùng cao.
Tình huống của những khách mời khác cũng tương tự. Một vài người qua đường không quan tâm tới bài biểu diễn đường phố cho lắm, nhưng một khi biết đó là hoạt động công ích thì vẫn sẽ sẵn sàng quyên góp.
Mãi cho đến khi mặt trời lặn tổ chương trình mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xao-cp-voi-anh-de-chung-toi-lam-gia-hoa-that-roi/1818355/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.