Giản Văn: “Manh miêu xuống núi?”
—
Anh yêu em…
Đồng đội phạm vào lỗi sai cơ bản, có 4 chữ đoán thành 3 chữ…
Tô Dư Phong ngơ luôn.
Cậu nhanh chóng lấy lại tinh thần, dựng lên 4 ngón tay, thần sắc nôn nóng.
Lúc này Giản Văn mới nhớ ra vấn đề số lượng từ, hắn khụ một tiếng: “Bắn tim cho anh?”
Tô Dư Phong lắc đầu, tiếp tục làm động tác trái tim hướng về phía Giản Văn.
Giản Văn kiệt lực nhẫn nại xúc động muốn ôm người đối diện vào lòng xoa xoa nắn nắn, ép buộc bản thân phải bình tĩnh lại để đoán chữ.
“Tâm đầu ý hợp!”
“Đúng rồi! Câu tiếp theo!”
Câu tiếp theo là “cáo mượn oai hùm”, Tô Dư Phong nghĩ một chút, quyết định diễn tả chữ thứ ba trước.
Tô Dư Phong dựng thẳng 4 ngón tay.
“4 chữ.”
Tô Dư Phong gật đầu, sau đó dựng thẳng lên 3 ngón tay.
“Chữ thứ ba?” Giản Văn hơi hoang mang.
Sẽ là thành ngữ 4 chữ gì nhỉ? Hai chữ đằng trước khó vậy à?
Tô Dư Phong giang rộng các ngón tay ra đặt hai bên miệng, diễn tả chòm râu hổ. Sau đó cậu lại dựng lên 4 ngón tay.
“Chữ thứ tư?” Giản Văn nhíu mày.
Tô Dư Phong mở miệng, yên lặng diễn tả trạng thái “rít gào”.
Nhìn rất giống một con mèo con gặp phải kẻ địch, nỗ lực tỏ ra dữ tợn, muốn dọa kẻ địch chạy nhưng lại chỉ khiến cho kẻ địch thấy mình đáng yêu mà thôi.
“Manh miêu xuống núi?”
Tô Dư Phong ngẩn người, sau đó nôn nóng dậm chân. Chữ thứ 3 và chữ thứ 4 trời ơi! Đừng có bỏ qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xao-cp-voi-anh-de-chung-toi-lam-gia-hoa-that-roi/1818337/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.