Tô Dư Phong: “Hóa ra Giản Văn cũng có thể làm như vậy?”
***
Bị người trong lòng xem là anh em tốt không khác gì bị phát thẻ người tốt.
Giản Văn nội thương trào máu huyết, lại chỉ có thể cắn răng duy trì một vẻ mặt bình thường.
“Tiểu Phong, anh cũng rất may mắn mới có thể gặp được em.”
Tô Dư Phong cười ha ha hai tiếng, vỗ vỗ lưng hắn.
“Vì giúp anh, trong sạch của em chẳng đáng là gì, về sau nếu em có người yêu thì anh cũng đừng quên giải thích giúp em là được.”
Tô Dư Phong căn bản không tính đến chuyện yêu đương, chỉ đang nói chơi thôi.
Cậu cười rộ lên, mắt cong cong, nhìn ấm áp vô cùng, tự tỏa ra sự cuốn hút.
Nhưng lại đâm xuyên qua tim Giản Văn.
Vì sao lại cười vui vẻ với một người còn chưa xuất hiện như vậy…
Ánh mắt Giản Văn sâu thẳm, yên lặng bưng cốc nước lên uống một hớp, không đáp lại.
Im lặng chịu đựng, không đồng ý với yêu cầu của Tô Dư Phong.
Tô Dư Phong cũng không phát hiện, dù sao cũng chỉ là lời nói đùa, cậu không để bụng. Cậu ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường.
“Đã muộn vậy rồi…”
Giản Văn đứng lên: “Anh về phòng đây, em nghỉ ngơi đi.”
Đi ra cửa, Giản Văn bỗng nhiên dừng chân. Hắn quay lại, yên lặng chăm chú nhìn Tô Dư Phong.
“Tiểu Phong, nếu một ngày nào đó em thích một người, nhớ nói cho anh biết, anh canh cửa cho em.”
“Hả?” Tô Dư Phong ngẩn ra, ngơ ngác gật đầu, “Được.”
Giản Văn hài lòng, an tâm xoay người rời đi.
“Bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xao-cp-voi-anh-de-chung-toi-lam-gia-hoa-that-roi/1818324/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.