Trong lòng ai cũng biết rõ Yến Ngọc Hiên nói "thanh lý" nghĩa là gì. Nhưng hơn ba trăm cấm vệ tinh anh bảo vệ Hoàng đế hầu hết đều trong sạch vô tội. Bọn họ cản đao chắn tên cho đế vương, đổ máu hy sinh, thậm chí cách đây không lâu ở bãi săn còn liều chết bảo vệ tính mạng đế vương, bây giờ chỉ vì trong số những người này có một nội gián mà bắt tất cả phải chết theo hay sao?
Hơn nữa tính tình Lưu Bình Lâu ngay thẳng quật cường như vậy có thật là cũng tham gia mưu phản không?
Đế vương nổi giận khiến máu chảy ngàn dặm đọc trong sách cũng chẳng có cảm giác gì, khi đích thân trải qua mới biết rốt cuộc đáng sợ đến mức nào.
Rất nhiều cấm vệ trong số đó đã liều mạng bảo vệ hắn ở bãi săn, trước đây không lâu Lưu Bình Lâu còn chơi bóng với hắn trên sân băng.
Bọn họ đều là những người đang sống sờ sờ trong thế giới này.
Đường Cửu nén đau ngồi dậy muốn xuống giường, Yến Ngọc Hiên vội vàng cản hắn lại: "Đừng nhúc nhích, vết thương của ngươi chưa lành đâu!"
Đường Cửu: "Thần khẩn cầu bệ hạ nghĩ lại!"
Yến Ngọc Hiên nhíu mày: "Có ý gì?"
"Tuy thần và Lưu Thống lĩnh tiếp xúc không nhiều nhưng vẫn cảm thấy hắn cương trực ghét xu nịnh, trung thành tận tâm với bệ hạ, thực sự không giống người sẽ làm ra chuyện mưu phản này."
Yến Ngọc Hiên nhíu mày nhìn hắn rồi chậm rãi thu tay về không nói lời nào.
"Không phải thần đang cầu xin cho người ngoài mà đang cân nhắc vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-vut-bo-tra-cong/275991/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.