Giản Nịnh cảm thấy may mắn vì đã đồng ý sang thăm Tô Ngang, ở lại đơn vị của anh một thời gian nếu không sau đó kiểu gì cô cũng bị cha mẹ hai bên càm ràm chết mất.
Sau ngày cô đặt vé máy bay cả mẹ chồng lẫn mẹ ruột đều gọi tới, mục đích chính là hỏi xem kỳ nghỉ này cô dự định thế nào.
Cô được nghỉ hai tháng nên để cô sang bên đó thăm Tô Ngang, vợ chồng son kết hôn chưa được bao lâu mà cứ tách ra hai nơi mãi thì không được. Tô Ngang ở đơn vị nhất định là không thể về được thế nên cô đi qua đó là được rồi.
Dù sao cô ở nhà cũng rảnh rỗi, bồi dưỡng tình cảm vợ chồng cũng tốt. Mới đầu hai mẹ cũng tưởng là cô không muốn đi cho nên vẫn luôn làm công tác tư tưởng với cô, sau đó lại nghe Giản Nịnh nói là muốn đi thăm Tô Ngang làm hai mẹ rất vui nên cũng không nhắc nhở cô suốt nữa.
Mẹ chồng của Giản Nịnh nghe thấy cô muốn đi thì rất vui, chỉ là trước khi cúp điện thoại bà nhắc Giản Nịnh: "Tiểu Nịnh à, con với Tô Ngang lớn rồi, cũng sắp ba mươi tuổi đầu rồi, bây giờ có con được rồi. Con sang đó thăm nó tiện thể tính chuyện con cái luôn đi? Nếu con ngại chuyện chăm con nhỏ thì chờ đứa bé sinh ra mẹ có thể giúp con một tay."
Chủ yếu là Tô Ngang vẫn luôn ở đơn vị nên bà sợ Giản Nịnh buồn tủi, có một đứa con có lẽ sẽ tốt hơn. Hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-voi-va-ket-hon/3356131/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.