Cố Hi Đình chạy trối chết, hoàn toàn không dám nán lại dù chỉ một giây. 
“Anh Tiểu Cố, anh đến rồi à?” Tri Nhiên ló đầu ra từ trong quán cà phê, còn tưởng cậu đến đây để lấy cà phê: “Cà phê anh muốn đã sẵn sàng, nhưng tôi đang hơi bận nên không kịp giao.” 
Thường ngày Cố Hi Đình sẽ làm chân chạy vặt giao cà phê cho Hạ Yến, nhưng hôm nay, lần đầu tiên cậu không quan tâm đến việc đó, chỉ dừng chân nhìn Tri Nhiên một cái rồi chạy thẳng ra ngoài. 
Nhìn bóng dáng chàng trai biến mất trên đại lộ Ngô đồng, Tri Nhiên chớp mắt sững sờ. 
Ánh mắt của Cố Hi Đình vừa rồi in sâu vào tâm trí cô, chỉ thấy đôi mắt chàng trai phiếm hồng, trong mắt ầng ậc ánh nước rặt vẻ bị ức hiếp. 
Anh Tiểu Cố sao thế? Cãi nhau với anh Hạ à? 
Mấy phút sau, chờ đến khi Hạ Yến tới lấy cà phê, Tri Nhiên lắm miệng hỏi một câu: “Vừa rồi gặp anh Tiểu Cố, hình như mắt anh ấy hơi đỏ.” 
Động tác của Hạ Yến hơi dừng, sau đó trả lời như không có chuyện gì xảy ra: “Biết rồi.” 
Tri Nhiên nói xong lén nhìn vẻ mặt Hạ Yến, cô cho là người này sẽ lo lắng nhưng khác với những gì cô tưởng tượng, anh Hạ khẽ nhếch khóe miệng, lông mày giãn ra, đây là phản ứng vui vẻ mà? 
Tri Nhiên buồn bực, chẳng lẽ cô nghĩ nhầm? Thật ra anh Tiểu Cố mang vẻ mặt vui mừng? 
Hạ Yến gửi lì xì lớn cho Tri Nhiên, nói: “Tôi chọc cậu ấy tức giận, đang chuẩn bị dỗ dành cậu ấy, sau 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-viet-nam-than-vao-trong-tieu-thuyet-tui-co-duoc-nguoi-that/205077/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.