Đã gần 4 giờ mà vẫn còn rất nhiều người đang xếp hàng, Cố Hi Đình không thể để bạn đọc ra về tay không nên đề xuất với nhà hoạt động kéo dài thời gian ký bán thêm nửa tiếng. 
“Xin lỗi nhé, anh còn phải đợi tôi thêm xíu nữa.” Cố Hi Đình đưa sách cho bạn đọc, áy náy cười với Hạ Yến, “Tôi không ngờ có nhiều người thế này.” 
Hạ Yến không tỏ vẻ gì, gật đầu nói: “Cậu tiếp tục đi.” 
Cố Hi Đình không nói chuyện phiếm hay chụp ảnh với người ta nữa, số người giảm xuống rất nhanh. 
Hai mươi phút sau, cả hàng gần như đã hết người, các nhân viên an ninh lần lượt rời khỏi, Cố Hi Đình xoa bả vai chuẩn bị đứng dậy ra về. 
Đúng lúc này, một thiếu niên mặc áo len đen trùm đầu đi tới. Cậu ta khoác một cái balo trên vai, tay cầm cốc giữ nhiệt, đầu cúi rất thấp khiến người ta không nhìn rõ mặt. Nhưng trong tay cậu ta cầm sách của cậu, đúng là dáng vẻ của fan sách. 
Vốn dĩ Cố Hi Đình đã đứng dậy, thấy cậu ta tới thì lại ngồi xuống. 
Giọng người này hơi nhỏ: “Anh có thể viết câu thơ giúp tôi không?” 
“Được chứ, cậu muốn viết gì?” Cố Hi Đình mở nắp bút, hỏi. 
“Ta thường nghe các ngươi bàn tán về một người phạm phải sai lầm, 
Dường như hắn không phải đồng loại của các ngươi, 
Mà chỉ là một người ngoài, 
Là một kẻ xâm nhập vào thế giới của các ngươi.” 
Đây là một câu trong “Tội ác và trừng phạt” trong cuốn “Sand and Foam” của Gibran. 
Cố Hi Đình không ngờ là câu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-viet-nam-than-vao-trong-tieu-thuyet-tui-co-duoc-nguoi-that/205073/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.