Cố Hi Đình hít sâu một hơi, cố gắng để mình nghe bình thường hơn, chậm rãi nói: “Anh có buổi diễn thuyết lúc 9:50, nếu không dậy sẽ đến muộn.” 
Có vẻ người đàn ông cũng chịu thức dậy, hắn im lặng hai giây sau đó nhỏ giọng mắng một tiếng, không cam lòng đứng lên rửa mặt. Không biết là vô tình hay cố tình, trước khi đi cơ thể hắn còn cọ vào mông Cố Hi Đình. 
Cố Hi Đình run lên, trong đầu nổ lùm bùm, ngay cả mang tai cũng đỏ bừng. Cậu nhắm chặt mắt không dám nhúc nhích, chỉ có thể điên cuồng gào thét trong lòng, a a a a! Hạ Yến đang làm gì vậy?!! 
Mãi đến khi có tiếng nước chảy trong toilet, rốt cuộc Cố Hi Đình mới khôi phục lại từ cơn thẹn thùng. Cả người cậu xụi lơ nằm trên giường lớn mềm mại, thở dốc từng nhịp như vừa trải qua một cuộc đấu tranh kịch liệt. 
Chờ Hạ Yến rửa mặt ra ngoài, căn phòng đã hoàn toàn thay đổi, rèm cửa được kéo lên có thể nhìn thấy lá ngô đồng vàng ruộm bên ngoài, chăn gối xếp ngay ngắn, căn phòng lộn xộn vì hắn tìm tài liệu đêm qua cũng đã được dọn dẹp sạch sẽ. 
Cố Hi Đình đứng trên hành lang chờ hắn, cậu đã hoàn toàn khôi phục trạng thái bình thường. Hôm nay cậu mặc một bộ vest màu xám đen, cổ áo sơ mi trắng như tuyết lộ ra một nửa tôn lên làn da trắng nõn của cậu, chỉ có thính tai hơi đỏ, đáng yêu vô cùng. 
Hạ Yến nhớ lại cảm xúc mềm mại trong ngực lúc này, ánh mắt tối sầm. Hắn bình 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-viet-nam-than-vao-trong-tieu-thuyet-tui-co-duoc-nguoi-that/205068/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.