*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Sau khi Cố Hi Đình lấy lời khai xong, cậu về nhà ngủ mê mệt quên trời đất. 
Ngày hôm sau cậu tỉnh lại vì khát nước, mơ màng ngồi dậy khỏi giường, không những không thấy sảng khoái mà còn thấy choáng vì ngủ quá lâu. 
Không biết Hạ Yến đi đâu, Cố Hi Đình ngáp một cái híp mắt xuống lầu tìm nước uống. Nào ngờ bước hụt một đoạn cầu thang nên cả người mất thăng bằng, sắp sửa ngã xuống.  
“Cẩn thận!” 
Hạ Yến vừa đi siêu thị về, thấy Cố Hi Đình lắc lư sắp ngã thì hai ba bước lao tới, vừa khéo đỡ được cậu. 
Cố Hi Đình phản ứng chậm nửa nhịp vẫn chưa nhận ra mình đang gặp nguy hiểm, chỉ ngã nhào vào ngực Hạ Yến, cuống họng khô khốc đắng chát: “Khát…” 
“Sao lại nóng thế này? Có phải bị sốt không?” Hạ Yến cởi áo khoác đắp lên người cậu, “Em ngồi xuống trước đi, anh rót nước cho em.” 
Cố Hi Đình ngồi lên chiếc ghế điều giáo đã được Hạ Yến sửa lại, vì có thêm đệm và gối dựa nên nó như một cái salon nhỏ thoải mái dễ chịu. 
Cậu nhìn phòng khách trống trơn, gọi: “Hạ Yến, bao giờ tụi mình đi sắm nội thất đi.” 
“Ừm, chờ em khỏe hơn rồi đi.” Hạ Yến đưa cốc nước ấm, sau khi thấy cậu uống xong bèn xoay người lấy nhiệt kế trong ngăn tủ. 
“A, há miệng.” 
Bờ môi vừa uống nước trở nên đỏ mọng ẩm ướt, Cố Hi Đình ngoan ngoãn há miệng để lộ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-viet-nam-than-vao-trong-tieu-thuyet-tui-co-duoc-nguoi-that/1284401/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.