【 Tôi là mèo của một mình anh ấy. 】
Đứa nhỏ không ngủ yên khẽ giật mình, vừa đắm chìm trong mộng vừa dụi dụi vào cổ anh, Phó Sinh nghiêng đầu hôn một cái mới hỏi Từ Châu: "Cậu thấy hot search hôm nay chưa?"
"Cái của Lạc Kỳ Phong á?" Từ Châu gật gật đầu, "Tôi có thấy, nhưng không xác định được là ai ngồi trong xe."
"Ừ... Có thể lấy camera ở những đoạn đường mà chiếc xe không có giấy phép này từng đi qua năm đó không, để chứng minh rằng người bên trong là hắn?"
"... Khó đấy." Từ Châu bất đắc dĩ, "Cậu đề cao camera quá rồi, camera trên đường chỉ giữ được ghi hình từ ba tháng đổ lại thôi."
Phó Sinh nhíu mày: "Qua video trên hot search cũng không thể kết tội chủ xe đúng không?"
Từ Châu không lựa ý hùa theo điểm này: "Cũng không hẳn, tôi có điều tra chiếc xe kia, khá sang trọng, thật ra tra người mua là được, trong nước chắc cũng chả bán được mấy chiếc, sau đó để chủ xe đưa ra chứng cứ ngoại phạm, tuy là cũng có chỗ để ngụy biện..."
Ví dụ như lập tức tìm người gánh tội thay, trước tiên là xăm lên cánh tay người này một hình có cùng vị trí và hoa văn với vết bớt, rồi nói đó là bạn mình mượn xe.
Dù sao chỉ dựa vào một cái camera cũng không thể phán định rằng trên cánh tay kia là vết bớt hay thứ gì khác.
"Như cậu nói, nếu có thể tìm thấy camera ở đoạn đường khác thì tốt rồi..."
Ánh mắt Từ Châu sáng lên: "Hình như nếu đoạn đường từng xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ve-nuoc-ban-trai-nho-co-chap-dien-roi/896102/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.