【 Phó tiên sinh, quãng đời còn lại xin được chỉ giáo. 】
— Khụ, mạo muội hỏi một câu, Từ Từ năm nay bao nhiêu tuổi?
— Vừa tra tư liệu trên Baidu, năm nay hai mươi cộng bốn.
— Khụ, đáng yêu lạ.
— Hahahahaha chị em lầu trên làm tui cười chết, có chuyện nói thẳng, đừng có hành động quái gở!
— Đáng yêu cái rắm, không hiểu sao lại có cảm giác lúng túng, ngón chân quắn quéo cả lại.
— Không biết có phải tại em họ tui vừa mới đăng câu này lên Qzone không mà tui có một cảm giác không đành lòng nhìn thẳng.
— Đù má lầu trên à, chung một thế giới giống một em gái, em gái tui cũng vậy, mười bốn tuổi, hai ngày trước cũng đăng Qzone là: Giang tiên sinh, quãng đời còn lại xin được chỉ giáo nha ~
— =))))) Mọi người đừng làm tui cười xỉu
— Có mùi có mùi.
— Thật ra câu này cũng chẳng có vấn đề gì, ổn mà, mỗi tội bây giờ học sinh tiểu học xài nhiều quá, trông xấu hổ thôi rồi.
Tu Từ mím môi nhìn những bình luận này, không mấy vui vẻ.
Cậu dứt khoát xóa luôn bài đăng này, dựa theo suy nghĩ của chính mình chuyển tiếp weibo Phó Sinh đăng:
— Của tôi, không cho gọi ông xã nữa.
Phó Sinh bên kia vừa nhận được thông báo chuẩn bị trả lời đột nhiên phát hiện bài đăng đã bị xóa, hơn nữa còn có thêm cái khác.
"..."
Anh nhìn bảy chữ "Của tôi, không cho gọi ông xã nữa" rành rọt mà cạn lời, thật đúng là chuyện Tu Từ có thể làm ra.
Phó Sinh buồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ve-nuoc-ban-trai-nho-co-chap-dien-roi/896072/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.