【 Cô làm cái gì vậy?
Anh nhà tôi bảo rằng cô tạm thời được loại trừ hiềm nghi, nhưng tôi biết, chắc chắn là cô làm.
Thật ra Hoàng Nhạc nói sai rồi, không phải là tôi không thích mấy người.
Chỉ là toàn bộ yêu thích của tôi đều dành cho anh ấy hết rồi, không san sẻ được.
Tại sao mọi người đều khuyên tôi phải uống thuốc nhỉ?
Tôi không thích.
Tôi chưa từng gặp Bùi Nhược, nhưng tôi nghĩ nhất định anh ấy sẽ hiểu cho tôi.
Bởi vì anh ấy không mong muốn tình cảm của bản thân bị thuốc thang cướp đoạt, không muốn tình yêu đối với người mình thương vì thuốc mà ngày càng trở nên chai sạn. Thế nên mới giống như tôi, chán ghét nó đến vậy. 】
- -
"Đừng nói cho anh ấy..." Tu Từ nhìn bóng lưng Diệp Thanh Trúc, cắn môi, "Xin chị."
"..." Bước chân Diệp Thanh Trúc dừng lại, "Tôi sẽ không nói, nhưng tôi hi vọng có ngày cậu có thể chủ động thẳng thắn về việc này."
Tu Từ liếc nhìn thuốc trong tay, không tự chủ được mà nắm chặt tay, đầu ngón tay bấm sâu vào lòng bàn tay.
Cậu không thích uống thuốc.
Không thích cảm giác sau khi uống thuốc tình cảm của bản thân bị tước đoạt từng chút một, không thích trái tim mình khi ấy dù nhìn thấy Phó Sinh cũng khó có thể vui mừng.
Cũng không hẳn là chai sạn, Tu Từ hơi mờ mịt, không biết nên giải thích cảm giác đó ra sao.
Là sẽ có cảm xúc dao động, đôi khi còn không hiểu vì sao mà tâm tình dâng trào, nhưng đằng sau cảm xúc tích cực ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ve-nuoc-ban-trai-nho-co-chap-dien-roi/896065/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.