"Phong Thừa, ngu xuẩn cũng phải có chừng mực." Diệp Thanh Trúc thấy Tu Từ nói xong thì mở miệng, âm thanh lạnh lẽo buồn tẻ: "Ra ngoài."
Người yêu đơn phương thì chỉ số IQ luôn về 0, huống chi Phong Thừa còn đang ở cái độ tuổi dễ bốc đồng và xúc động nhất. Cậu ngơ ngác đứng đó, nhìn bóng lưng xinh đẹp thướt tha của Diệp Thanh Trúc, nửa ngày mới theo sau.
Lúc đi qua người Tu Từ, cậu thấy Tu Từ đáp lại đầy ác ý: "Cô ấy có người trong lòng rồi, cậu cùng lắm cũng chỉ là một kẻ thế thân mà thôi, lại mơ tưởng đòi tranh được với chính chủ — cậu cũng xứng?"
Tu Từ không quan tâm đến người khác không có nghĩa là cậu chẳng hay biết gì.
Rất nhiều việc chỉ cần tự ngẫm một giây, những cảm xúc ẩn giấu sau đó sẽ rất dễ dàng lộ ra, chỉ là cậu không thèm để ý người khác thôi.
Tu Từ không để tâm đến bóng dáng thất hồn lạc phách của Phong Thừa, cậu nhìn cánh cửa phòng nghỉ đóng chặt, không tự chủ được nhéo lòng bàn tay.
Cậu không rõ Merlin sẽ nói gì cho Phó Sinh, cũng không biết câu "trước mặt một kiểu, sau lưng một kiểu" của Phong Thừa có làm Phó Sinh để tâm không.
Tư lợi của cậu không cho phép Phó Sinh gặp mặt Merlin, nhưng cậu hiểu rõ bản thân mình không thể ngăn cản hai người họ qua lại.
Nếu như Merlin nói cậu rất tồi tệ...
Phó Sinh sẽ không cần cậu nữa ư? Liệu có bắt đầu xa lánh cậu, không còn yêu cậu nữa...
Tu Từ chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ve-nuoc-ban-trai-nho-co-chap-dien-roi/896021/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.