【 "Tôi không đợi nổi nữa..."
"..."
"Tôi nói cho anh ấy biết, Nhu Nhu mắc phải bệnh nan y." Cậu rũ mắt, "Kỳ thực tôi cũng vậy, thân mang bệnh nan y không thuốc chữa, tôi cũng rất muốn chết..."
"Sẽ ổn thôi, anh ấy sẽ yêu cậu."
"Anh ấy sẽ cứu tôi ư?"
"Đúng vậy, nhất định sẽ." 】
- -
Cơm nước xong mọi người ai về nhà nấy, Tu Từ trở lại phòng ngủ, nghĩ tất cả sự việc phát sinh ngày hôm nay.
Tất cả còn thuận lợi hơn so với cậu tưởng tượng...
Phó Sinh vẫn thích cậu... ít nhất vẫn còn yêu thích cậu, không có cách nào thờ ơ không động lòng với chuyện của cậu.
Nhưng còn chưa đủ, quá chậm...
Cậu không thể chờ đến lúc giành lại vòng tay của Phó Sinh, nụ hôn của anh, nhiệt độ trên người anh.
Ngoài cửa sổ, một con chim đậu trên mép cửa, kêu chiếp chiếp, như hiếu kỳ một vùng thế giới trong phòng, sau đó chưa tới một phút lại bị bầu trời phương xa hấp dẫn.
Cậu không phải con chim này, cậu không trông ngóng tự do, chỉ muốn như một chú chim hoàng yến, bị giam trong cái lồng tên Phó Sinh, vì một người mà ca hót.
Hoặc là, cậu và Phó Sinh cùng giam trong một cái lồng, ai cũng đừng hòng trốn.
Tu Từ vén ống tay áo, kem che khuyết điểm trên cánh tay nhỏ có hơi bong ra, vật này rất dày, giống như mặt bùn, Tu Từ từng tận mắt nhìn thợ trang điểm dùng cái này nâng cao sống mũi cho diễn viên.
Cậu không biết tên cụ thể của vật này, dùng nhận thức bản thân đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ve-nuoc-ban-trai-nho-co-chap-dien-roi/896003/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.