Kỳ Vô Quá vẫn luôn ngồi bên mép giường quan sát thay đổi của Đoàn Lệ.
Đoàn Lệ bây giờ còn chưa thể che hết đi tình cảm, tạo ra gương mặt sóng gió không đổi khiến người khác không nhìn thấy tâm tư của hắn. Thậm chí Kỳ Vô Quá còn có thể đọc ra đối phương đang nghĩ gì thông qua sự thay đổi trên mặt hắn.
Y giơ tay rồi lại rụt về.
Giác quan của Đoàn Lệ rất nhạy bén, vừa rồi Kỳ Vô Quá cầm lòng không đặng chạm vào hắn một chút, hắn đã tỉnh lại ngay. Đối với Đoàn Lệ hiện tại mà nói, để hắn nghi ngờ những chuyện đó không hề tốt cho hắn.
Đoàn Lệ đứng dậy đi đến bên án thư, bắt đầu nghiên cứu quân vụ giống những ngày trước đây.
***
Từ hôm đó trở đi, Kỳ Vô Quá vẫn luôn đi theo bên cạnh Đoàn Lệ, nhìn hắn chinh chiến thiên hạ, nhìn hắn từng bước trưởng thành.
Một tướng công thành vạn xác tan, Đoàn Lệ đã quen với sống chết cũng dần biến thành Đoàn Lệ kiệm lời lãnh đạm mà Kỳ Vô Quá quen thuộc.
Lại một trận đại chiến kết thúc, Kỳ Vô Quá đứng cách chiến trường một khoảng xa, nhìn những tiểu binh quét dọn chiến trường bên dưới. Đoàn Lệ dụng binh như thần, trận này đại thắng, dù vậy vẫn không thể tránh khỏi thương vong.
Vào thời khắc này, Kỳ Vô Quá vẫn đứng từ nơi có tầm nhìn tốt quan sát chiến trường bên dưới. Lúc này ở đó chỉ còn lại bóng ma chen chúc, những thứ Kỳ Vô Quá có thể nghe được hoặc là đau khổ, hoặc là thù hận vang vọng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ve-huu-phan-quan-tham-gia-tro-choi-chay-tron/954924/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.