Đoàn Lệ kể tóm gọn bí mật nhà họ Đoàn, sau đó nhìn Kỳ Vô Quá: “Cậu… thấy sao?”
Kỳ Vô Quá nhìn ra chút thấp thỏm trên mặt hắn, cười nói: “Anh đang lo tôi chê anh là người không có hộ khẩu hay sợ tôi cảm thấy anh già quá?”
“…”
Kỳ Vô Quá nói: “Con người tôi ghét nhất là quy củ, không có hộ khẩu cũng không quan tâm, còn tuổi thì…”
Kỳ Vô Quá quan sát Đoàn Lệ hồi lâu, ánh mắt quỷ dị khiến Đoàn Lệ đứng ngồi không yên. Đoàn Lệ thấy Kỳ Vô Quá dùng biểu cảm kỳ lạ đánh giá mình, hơn nữa không nói gì, rốt cuộc không nhịn được nói: “Nếu tính theo tuổi hồn phách, chỉ sợ cậu còn lớn hơn tôi nhiều.”
“…”
Kỳ Vô Quá phát hiện mình vừa tự đào cho bản thân cái hố rất lớn. Đoàn Lệ nói không sai, nếu tính tuổi hồn phách, cậu lớn hơn Đoàn Lệ không biết bao nhiêu tuổi.
Kỳ Vô Quá cười mỉa: “Bây giờ chúng ta đang sống trên dương thế, nhập gia tùy tục, tất nhiên phải tính theo tuổi cơ thể rồi.”
Nói tới đây, Kỳ Vô Quá chợt nhớ tới một việc.
“Hồn phách của anh không vào luân hồi, vậy sao lại ký hợp đồng đi vào không gian quỷ vực?”
Theo lý mà nói, việc này đúng là rất kỳ quái. Những người đi vào không gian quỷ vực đều chết ngoài ý muốn, trước lúc chết cũng là lúc ký hợp đồng với không gian. Bọn họ có thể sống, cái giá phải trả là đi vào trò chơi luân hồi bên trong không gian quỷ vực.
Nhưng với bí mật của Đoàn Lệ, mọi chuyện không còn hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ve-huu-phan-quan-tham-gia-tro-choi-chay-tron/954904/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.