Bọn họ không ngờ chỉ một đòn mà đã thành công, dù sao phướn dẫn hồn cũng là đồ gia truyền của nhà họ Chu. Đoàn Lệ ra đòn chỉ để thử mà thôi, hắn đã chuẩn bị chiêu sau nhằm đối phó với thay đổi. Nhưng ngoài dự đoán là, con chim lửa cứ vậy bay vụt đến miếng vải rách. Miếng vải lập tức bốc cháy ngùn ngụt, gương mặt trên đó trở nên đau khổ, phát ra tiếng hét thảm thiết.
“Giết chúng mày! Tao phải giết chúng mày!”
Chỉ mấy giây sau, vải rách biến thành một mớ tro tàn, tiếng kêu thảm thiết cũng im bặt.
Một trận gió thổi tới, đống tro tàn bị cuốn bay. Mà số tro tàn đó dường như cũng hòa vào sương đen vặn xoắn thành xoáy nước. Một luồng âm khí vụt lên gây ra gió lạnh ớn người ùa đến, thậm chí còn khiến Kỳ Vô Quá lảo đảo ngã vào người Đoàn Lệ.
Đoàn Lệ đỡ lấy eo cậu, nói: “Cẩn thận.”
Hắn giơ tay rút kiếm gỗ đào, trên mũi kiếm có ngọn lửa màu đỏ vàng xuất hiện, nhưng tay trái vẫn không buông cậu ra.
Xoáy nước dần uốn éo, kéo duỗi biến thành cánh cửa, từng đàn quỷ ủa ra ngoài, tất cả đều là những con trước đó bọn họ đánh nát. Đoàn Lệ trở tay kéo Kỳ Vô Quá ra sau bảo vệ, tay còn lại nâng lên chém nát vài con quỷ. Chỉ là chúng vừa biến thành mảnh nhỏ, trong cửa lại ào ra càng nhiều.
Kỳ Vô Quá cau mày nói: “Cứ tiếp tục như vậy cũng không được, đây không đơn giản chỉ là quỷ mà là tổ hợp thuần ác ý, nếu không phá hủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ve-huu-phan-quan-tham-gia-tro-choi-chay-tron/954880/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.