Kỳ Vô Quá nhìn Đoàn Lệ hỏi: “Anh nói xem, có phải… không gian quỷ vực hiện giờ vốn không liên quan gì tới những thứ trước đó?”
“Tôi cũng nghĩ vậy.” Đoàn Lệ nói, “Thủ đoạn của Tiết Khải khá giống với thuật luyện quỷ nhà họ Chu.”
Với phạm trù này, Kỳ Vô Quá chỉ có thể nghe Đoàn Lệ phân tích: “Thuật luyện quỷ? Anh còn am hiểu ngón này nữa à?”
Đoàn Lệ nhìn cậu, nói: “Gặp rồi, hiểu sơ, vô dụng.”
Kỳ Vô Quá nói: “Tôi không có ý gì đâu, chỉ là cảm thấy thiên sư như anh không gì không biết.”
Đoàn Lệ không tiếp lời cậu mà nói: “Thuật luyện quỷ cùng loại với nuôi cổ, trong phướn dẫn hồn nhà họ Chu mang theo không biết đã hút bao nhiêu tử hồn vào đó, cho tử hồn cắn nuốt lẫn nhau, sau đó tôi ra con lệ quỷ cuối cùng mới có thể trở thành quỷ có thể sử dụng.”
Kỳ Vô Quá nghe xong, nói: “Vậy xem ra số lượng lớn lệ quỷ trong tòa nhà này đã có lời giải, nhưng chẳng phải trước kia anh đã phá hủy phướn dẫn hồn rồi ư?”
Đoàn Lệ gật đầu: “Vì bị phá nên mới cần chữa cho nó.”
Kỳ Vô Quá sửng sốt, nói: “Ý anh là… chúng ta đang ở trong phướn dẫn hồn?”
Đoàn Lệ khẽ lắc đầu: “Không phải, phướn dẫn hồn chỉ có thể nhốt quỷ, người sống không vào được, nhưng nơi này có liên quan tới nó.”
“Cũng đúng.” Kỳ Vô Quá nhớ lại, nói: “Lúc ấy phướn dẫn hồn phun ra lớp sương xám, tôi đã thấy giống không gian quỷ vực, chứng tỏ có quan hệ với nhau.”
Nghiêm túc mà nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ve-huu-phan-quan-tham-gia-tro-choi-chay-tron/954875/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.